Cuộc đời ta như cây cỏ
Đông: lụi tàn, xuân đến: trổ hoa.
Có khi nào không được may mắn,
Tâm hồn ta chớ vội buồn lo.
Khi đôi môi nở nụ cười,
Ta hiểu cuộc đời rất vui.
Khi bờ mắt nhoà ánh lệ,
Ta hiểu đời cũng ngậm ngùi!
Cuộc đời ta như thế đó!
Gian lao mới tràn hy vọng.
Vui buồn đều có cả,
Mới là ý nghĩa cuộc sống!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét