Em ngồi ngắm trước gương soi
Một hình một bóng, một đôi ta - mình.
Tuổi mười tám, nụ cười xinh,
Bờ vai tóc xoã bồng bềnh mây êm.
Ngỡ không phải chính là em
Mà là tranh vẽ "nàng tiên" giáng trần!
Em ưa gì giống bức tranh,
Em mới thực, chứ bóng hình ảo thôi!
Này cô bé mến yêu ơi,
Yêu em anh muốn em thời thực em.
Anh chẳng ưa kiểu lọ lem,
Lông mày mãi kẻ, môi kem đậm màu.
Mai nay nếu có chải đầu,
Soi gương em lại gặp nhau ta - mình.
Nụ cười tươi nở môi xinh,
Ước gì chân thật như...tình anh yêu.
Minh Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét