Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

ĐIỀU KHÓ NÓI... - Thơ: Minh Sơn



Có một điều không biết tỏ cùng ai
Nên tự dưng cứ hay buồn ngớ ngẩn.
Khi một buổi chiều...
                       Tóc ai ngắn,
                       Đôi mắt mơ đắm,
                       Đôi môi nồng nàn,
                       Làn da thắm đượm...
Hình như...
                    cười...
                               má đỏ...
Em đạp xe qua chiều phố nhỏ
Tôi bàng hoàng đánh rớt tuổi thanh xuân.
Rồi bỗng dưng...
                           cứ hay buồn ngớ ngẩn.
Đã bao lần thơ thẩn
Ngang qua nhà em len lén nhìn vào.
Đôi khi gặp nhau...
                              nín lặng,
                       Tim mình đập mạnh,
                       Tay ai bối rối...
Mà vẫn không dám nói...


                                Minh Sơn
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét