Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012
VÌ YÊU - Thơ: Minh Sơn
Nhiều khi anh trách em
Anh không ưa điều xấu,
Em bảo lòng anh hẹp
Anh hay giận ghét nhau.
Rồi khi anh thương em
Anh bỏ qua điều lỗi,
Em bảo anh nông nỗi
Để trái tim bồng bềnh.
Thôi đã thế thì thôi
Ghét, thương anh cộng lại,
Rồi anh lại chia đôi
Chắc không còn ngang trái!
Nhưng rồi em lại bảo
Anh thờ ơ sự đời,
Lòng anh là tượng đá
Kìa đời chuyển không nguôi.
Anh còn có lòng nào
Cho em nữa, em ơi!
Sao em không hiểu nổi
Một điều đơn giản thôi:
Là khi lòng anh thương,
Đôi lần như phẫn nộ,
Lúc tỏ vẻ bình thường...
Đều vì yêu quá độ!
Minh Sơn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét