Mùa này trên mình mưa không em ?
Có còn hoa trên con dốc dài thật dài ấy
Có còn màu vàng ngập nắng Lê Hồng Phong
Có còn tím đến ngẩn ngơ lòng ai ai đó
Có còn, có còn những nét của núi sông ?
Anh trở về mùa tháng năm chưa mưa gió
Mùa trên mình nắng chan hòa áo tóc ai
Kỉ niệm đi qua khe khẽ gõ lòng ta nhẹ thế
Nên vô tình, hồn cứ đê mê.
Anh ạ, mùa này mưa đẹp lắm
Nắng hết rồi, giờ mùa liên khúc mưa
Cây xanh non ươm những mầm mới
Hoa kết trái, vẫn hành trình mãi mãi
Như lòng phố vậy, ươm tiếp những mầm non
Sau anh, sau em...
Chuyến xe sáng trưa và muộn chiều những tối
Lặng lẽ chở những thân thương xa dần dần khuất mãi
Mắt núi bỗng cay cay, thấy lòng chùng vời vợi
Mơ một ngày cây nhỏ về rừng xưa...
Anh ạ, anh chần chừ chi nữa ?
Về trên mình đón mưa mùa đi anh
Ngắm núi xanh xanh,
Ngắm bãi mía dài dài sông nhỏ
Ngắm hoa phượng chỉ còn li ti đỏ
Nghe gió phà vào mặt, thổi hết những buồn lo
Trên mình Kon Tum, dẫu nghèo không to lớn
Chỉ giản đơn như lòng và bàn tay mẹ
Giản đơn như sương mờ
đùa sớm những ngày chớm chớm lạnh
Chỉ giản đơn tô bánh canh
ta sặc ớt mặt đỏ bừng xoa suýt
Hay chỉ giản đơn
là cơn mưa triền miên ngày em vẫn ghét
như những chiều vi vu
ngược gió cầu treo
Giản đơn thôi
nhưng không nơi nào có được
Giản đơn thôi...
nhưng
người trên mình mới hiểu
Trên mình, nơi ấy thương bao nhiêu !
yeumuathu
Có còn màu vàng ngập nắng Lê Hồng Phong
Có còn tím đến ngẩn ngơ lòng ai ai đó
Có còn, có còn những nét của núi sông ?
Anh trở về mùa tháng năm chưa mưa gió
Mùa trên mình nắng chan hòa áo tóc ai
Kỉ niệm đi qua khe khẽ gõ lòng ta nhẹ thế
Nên vô tình, hồn cứ đê mê.
Anh ạ, mùa này mưa đẹp lắm
Nắng hết rồi, giờ mùa liên khúc mưa
Cây xanh non ươm những mầm mới
Hoa kết trái, vẫn hành trình mãi mãi
Như lòng phố vậy, ươm tiếp những mầm non
Sau anh, sau em...
Chuyến xe sáng trưa và muộn chiều những tối
Lặng lẽ chở những thân thương xa dần dần khuất mãi
Mắt núi bỗng cay cay, thấy lòng chùng vời vợi
Mơ một ngày cây nhỏ về rừng xưa...
Anh ạ, anh chần chừ chi nữa ?
Về trên mình đón mưa mùa đi anh
Ngắm núi xanh xanh,
Ngắm bãi mía dài dài sông nhỏ
Ngắm hoa phượng chỉ còn li ti đỏ
Nghe gió phà vào mặt, thổi hết những buồn lo
Trên mình Kon Tum, dẫu nghèo không to lớn
Chỉ giản đơn như lòng và bàn tay mẹ
Giản đơn như sương mờ
đùa sớm những ngày chớm chớm lạnh
Chỉ giản đơn tô bánh canh
ta sặc ớt mặt đỏ bừng xoa suýt
Hay chỉ giản đơn
là cơn mưa triền miên ngày em vẫn ghét
như những chiều vi vu
ngược gió cầu treo
Giản đơn thôi
nhưng không nơi nào có được
Giản đơn thôi...
nhưng
người trên mình mới hiểu
Trên mình, nơi ấy thương bao nhiêu !
yeumuathu
__________________________________________
Bài thơ dễ thương quá, lại nỗi nhớ dâng đầy.
(Nguồn: tinhte.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét