Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Đi giữa phố núi - Thơ : Trần Duy Phiên



Kontumquehuongtoi xin trân trọng giới thiệu thơ của Nhà văn TRẦN DUY PHIÊN, nguyên là Giám học TRƯỜNG TRUNG HỌC HOÀNG ĐẠO, KON TUM. Nhà văn TRẦN DUY PHIÊN trước đây từng dạy học và sống tại Kon Tum, hiện nay gia đình đang sống tại Tp. HCM.



ĐI GIỮA PHỐ NÚI

Bốn mươi năm 
San sát Tây Nguyên 
Đỉnh trời nhọn 
Mặt đất thiêng 
Chóp núi vớt 
Đường rừng xiên
Con sông ngược 
Phố triền triền 
Nhà trườn trượt 
Chợ nghiêng nghiêng 
Lạ nhỉ !
Đất khum khum sao cứ chông chênh
Suối vát dòng sông mà không thẳng mạch
Thuở hồng hoang đã tai ách
Oan khiên
Đối sách
Cầm cố
Cầm cư
Bao chế độ thời nào cũng bức bách

Anh hùng
Mạt vận
Hận thế ly hương
Phá cầm cư
Bùng bứt
Bao lần ta muốn dứt
Bao lần ta quyết chí ra đi
Là nam nhi
Về xuôi
Tung bước nam hành
Lòng chợt nhớ hương cây sắc cỏ
Tự do nào không cần nắng gió
Lãng tử nào không ngẩng bóng mây
Về xuôi
Ừ ! Ta sẽ đi đây
Những hạt mưa chợt thành nước mắt
Những đèn đường bỗng dưng hiu hắt
Những cửa nhà chao cánh chơi vơi
Những bước đi một thuở bồi hồi
Dùng dằng
Tưởng tiếc
Có người tù
Lẫn thẫn
mở lòng mình
Yêu ngục tù tha thiết
Một chút quê hương trong cõi lưu đày
Lẽ nào ta
Với núi
Với mây
Với gió
Với cây
Trăm năm
Ai nỡ
Có ngày
Phụ nhau !
Kontum 2007
TRẦN DUY PHIÊN


Nguồn : http://my.opera.com/thaytrokontum/blog/2012/10/26/tho

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét