Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

CHÚC MỪNG NGÀY 8/3/2014 - THAY VỢ LÀM ĐÀN BÀ



   

THAY VỢ LÀM ĐÀN BÀ

Thái Bá Tân

Có một anh chồng nọ
Than trách đời đắng cay,
Rằng cứ phải đều đặn
Đến công sở hàng ngày.

Rằng làm đàn ông khổ,
Vì là anh chủ nhà,
Mọi việc phải lo nghĩ,
Không sướng như đàn bà.

Và rồi một tối nọ,
Anh cầu chúa ban ơn
Cho được đổi làm vợ,
Hy vọng sống nhàn hơn.

Chúa động lòng trắc ẩn,
Hứa sẽ giúp anh ta.
Thế là anh chồng ấy,
Sáng dậy thành đàn bà.

Trời còn chưa sáng hẳn,
Anh đã ra khỏi phòng,
Xuống bếp làm bữa sáng
Cho con và cho chồng.

Rồi quét tước, giặt dũ,
Rồi rửa bát, lau nhà,
Trăm thứ việc vặt vãnh,
Vốn chức phận đàn bà.

Rồi cuống cuồng chuẩn bị
Đưa thằng con đến trường.
Rồi phải vào siêu thị
Mua bánh, bơ và đường.

Rồi thuê người cắt cỏ
Cả trước và sau nhà.
Rồi gặp trưởng khu phố,
Rồi tưới mấy bồn hoa.

Làm chưa hết công việc,
Loáng một cái, tối ngày.
Lại hùng hục vào bếp,
Cứ luôn chân, luôn tay.

Rồi loáng một cái nữa,
Đã mười một giờ đêm.
Mệt rã rời, muốn ngủ,
Chồng lại đòi tòm tem…

Ôi khốn nạn, khốn khổ
Cái thân phận đàn bà.
Sau một ngày “trải nghiệm”,
Bây giờ mới hiểu ra.

Lén, không đánh thức vợ,
Mà lúc này là chồng,
Anh cầu xin Đức Chúa
Lại cho thành đàn ông.

Đức Chúa nói:”Cũng được,
Nhưng không phải lúc này.
Con buộc phải chờ đợi
Thêm chín tháng mười ngày!”

Anh chồng kia hốt hoảng:
“Dạ vì sao, thưa Ngài?”
“Vì sao ư? Lúc nãy
Con đã trót dính thai.”

PS
Đây là chuyện có thật,
Tôi đọc trong sách Tây.
No comment! Các bác
Nhớ học bài học này.

NGƯỜI BỐ TUYỆT VỜI 
Thái Bá Tân 

Chuyện kể rằng Thượng Đế
Khi tạo ra loài người,
Ngài tạo người Bố trước -
Cao to, đẹp tuyệt vời.

Một nữ thần bèn nói:
“Cao to thế thực tình
Người Bố sẽ bất tiện
Cúi chơi với con mình.”

Ngài đáp: “Đã là Bố,
Phải cao lớn, đúng không?
Để con cái ngưỡng mộ
Và cao lớn như ông.”

Thấy đôi tay người Bố
Quá thô ráp, nữ thần
Lại nói: “Thưa Thượng Đế,
Tay to thế không cần.

Vì xâu kim sẽ khó.
Khó đeo khuyên vào tai,
Cài nơ cho con gái,
Cài cúc cho con trai.”

“Đôi tay Bố phải lớn, -
Thượng Đế đáp, mỉm cười. -
Để nâng đỡ con cái
Vượt khó khăn thành người.”

Vị nữ thần lần nữa
Lại ngạc nhiên thấy Ngài
Đang tạo cho người Bố
Lực lưỡng một đôi vai.

“Đôi vai này khỏe mạnh
Công kênh con đi xa,
Để con kê đầu ngủ,
Để gánh đỡ cả nhà.”

Xong việc, ngày hôm ấy
Thượng Đế rất hài lòng
Khi tạo nên tuyệt tác
Người Bố, người Đàn Ông.

Có mấy giọt nước mắt
Trên khóe mắt người này.
Ngài do dự một chốc,
Rồi lau nó bằng tay.

Người Bố tuyệt vời ấy
Yêu vợ và thương con
Về sau ít khi khóc,
Cả những lúc đau buồn.


MÓN QUÀ TẶNG MẸ

Thái Bá Tân

Không biết bao giờ và ở đâu, nhưng có người đã kể tôi nghe một câu chuyện thế này:
Một thanh niên đến hỏi mua quả gì đấy ở bà bán hàng nọ. Bà kia, khi thấy bảo mua cho mẹ, liền chọn cho anh ta một quả to nhất, ngon nhất và nói:
- Từ sáng đến giờ biết bao người mua hàng của tôi, nhưng anh là người đầu tiên hỏi mua cho mẹ. Vì lòng tốt của anh và vì người mẹ đã sinh ra anh, tôi xin biếu anh quả này.
Bây giờ, bất chợt nhớ đến câu chuyện trên, tôi đi lại một bà bán dừa, bảo bà ta chọn cho tôi một quả thật ngon, nhắc to hai lần để mang về Diễn Châu tặng mẹ.
Bà bán dừa ngước nhìn lên, suy nghĩ một lát rồi thản nhiên bảo tôi:
- Thế thì anh phải tự chọn lấy. Và cũng không nên quá nhiều lời như thế về món quà anh mua tặng mẹ.

           

         

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét