Ngày mồng 5 tháng 5 Âm lịch hay Tết Đoan Ngọ mang một ý nghĩa tâm linh đối với người Việt Nam và một số nước thuộc Châu Á. Và hình như ở vùng quê Tết Đoan Ngọ được tổ chức "hoành tráng" hơn ở thành phố: người ta nghỉ ngơi không làm việc, lo sắm sửa cúng bái và chuẩn bị để "ăn" Tết cũng như tổ chức vui chơi trọn cả ngày.
Gia đình tôi từ trước đến giờ không có tổ chức "ăn" Tết Đoan Ngọ. Cứ mỗi dịp đến mồng 5 tháng 5, tôi lại chậc lưỡi: "Ồ, mới đó mà đã nửa năm rồi! Nhanh quá. Thoáng chốc mà đã nửa năm, rồi chẳng bao lâu nữa sẽ cuối năm, rồi Tết tây, Tết ta...Cứ vậy, năm nào cũng vậy và thời gian cứ đi qua, đi qua...Tết Đoan Ngọ gợi cho tôi suy tư về thời gian và cuộc sống.
Cách đây khá lâu, khi bóc một tờ lịch, tình cờ tôi đọc được trên đó câu danh ngôn, ghi tên tác giả là Dương Hổ. Câu danh ngôn ngắn gọn, đơn giản nhưng khi suy nghĩ thì thật sâu sắc, chứa đựng triết lý nhân sinh. Nội dung câu triết lý như sau:
"Thời gian qua mau,
Năm tháng chờ ta". (Dương Hổ)
Phải, thời gian qua mau thật! Thấm thoát...thấm thoát...là điệp từ mà đi kèm với nó luôn luôn là luyến tiếc, hối hận. Thời gian qua mau, đừng bỏ lỡ thời gian. Khi bạn giết thời giờ, nên nhớ rằng thời giờ không sống lại! Hãy nhanh chóng hành động, bắt tay vào việc ngay kẻo không kịp. Nhanh lên đừng bỏ lỡ cơ hội. Tương lai phụ thuộc hành động của hôm nay, ngay bây giờ.v.v.
Tuy nhiên, câu tiếp theo: Năm tháng chờ ta! Phải, không có gì và không bao giờ muộn cả. Dù bạn trót bỏ lỡ thì cơ hội vẫn còn cơ hội khác. Không có gì phải buông tay hay thất vọng. Thời gian chờ ta mà! Hết hy vọng ta vẫn hy vọng. 'Thua keo này bày keo khác', không nên ngã lòng thối chí. Đứng dậy thôi, dù bạn đã lầm lỗi cỡ nào. Không có gì mà không còn kịp, không có gì mà không thể hàn gắn.v.v.
Vậy thì đâu có gì mà phải vội quá! Hấp tấp là không tốt, dễ sa bẫy. Đâu cần phải đạt mục đích bằng bất cứ giá nào, dẫu đê hèn. Nhưng cũng không nên chậm chạp quá. Lề mề, đắn đo thì chẳng bao giờ thành công điều gì. "Thời gian qua mau, năm tháng chờ ta" là biết sống chừng mực, sống tiết độ. Thái độ bình tĩnh rất cần cho người đang đi trên đường. Có bị tác động cũng không xao lãng; nếu đường đi êm xuôi thoải mái cũng không buông thả, "xả láng".
"Thời gian qua mau, năm tháng chờ ta" hoá ra là một triết lý sống khó nhất: sống tiết độ, sống 'biết người biết ta', sống chừng mực; đó là con đường dẫn tới hạnh phúc đích thực.
Vài suy tư nhân ngày Tết-giữa-năm. Nhanh thật! Chẳng mấy chốc một năm nữa sẽ trôi qua. Thời gian qua nhanh mà ta chẳng làm được gì nhiều cả, và thời gian vẫn chờ đợi ta hành động, không bao giờ muộn. Đừng vội quá! Cũng đừng chậm quá!
L.M.S,
Mồng 5 tháng 5 năm Nhâm Thìn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét