Kontumquehuongtoi xin giới thiệu những bài viết trong chuyên mục "HAI MÙA NOEL" - do Ban Thông Tin nhóm Sinh Viên Công Giáo ĐăkBla thực hiện (Sinh viên Công giáo DakBla), chuyển tải những cảm xúc Noel xa nhà của các thành viên trong nhóm. Mời các bạn SV và quý vị cùng cảm nhận.
Xin chúc Nhóm Sinh Viên Công Giáo DakBla mùa Giáng Sinh vui tươi thánh đức, ra sức học tập đạt kết quả tốt và sống chứng nhân Chúa Kitô trong mọi môi trường xã hội. Chúc Nhóm tiến lên mãi!!!
Xin chúc Nhóm Sinh Viên Công Giáo DakBla mùa Giáng Sinh vui tươi thánh đức, ra sức học tập đạt kết quả tốt và sống chứng nhân Chúa Kitô trong mọi môi trường xã hội. Chúc Nhóm tiến lên mãi!!!
___________________________________________
1. CẢM NHẬN VỀ GIÁNG SINH XA NHÀ
ZDiệp Quỳnh
Đông đã về, khí trời đã se lạnh hẳn đi. Dường như nó muốn nhắn nhủ vài điều: “Đây đã là lần thứ 2 mình đón Noel xa nhà rồi đấy”. Nhưng nó có giống với lần trước, cái lần mà mình học dự bị ở Nha Trang không?
Nha Trang 2013....
Thời tiết lúc đó cũng không mấy lạnh lẽo, không khí phải nói là không có gì đặc biệt lắm! Tuy rằng được quen biết nhiều bạn cùng đạo, cùng đón Noel chung ở nhà thờ, nhưng mình vẫn thấy cô đơn. Nó dường như khác nhiều so với ở quê mình. Ở quê, tuy chưa tới Noel nhưng không khí đã lan tỏa từ rất sớm, mưa đua nhau tràn về kéo theo sự lạnh buốt tê tái đến khó tả, nhà nhà bắt tay làm hang đá, nào là ông sao, ánh đèn điện,... sáng rực kéo dài hai bên đường. Nhạc Noel được mở hằng ngày trên loa của nhà thờ để báo hiệu giáng sinh đã đến rồi đó. Mọi người cùng nhau chung tay góp sức vào từng công việc lớn nhỏ, nào là tập hát lễ; trang trí hang đá, nhà thờ; cứ mỗi tối các em nhỏ lại tập trung quanh nhà thờ để được các anh chị dạy tập múa mừng giáng sinh, nhộn nhịp biết mấy. Ấy thế mà ở Nha Trang năm ngoái, khu kí túc xá nơi mình ở là khu dành cho người nước ngoài chủ yếu là người Nga sinh sống nên các nhà hàng, cửa tiệm mọc lên san sát nhau, đi thật lâu mới thấy được một cái hang đá nhỏ nhắn nằm ở một góc tăm tối trong một con đường hẻo lánh vắng bóng người. Không khí không mấy tưng bừng, nhộn nhịp nữa, nỗi cô đơn lại dâng cao và rồi lúc ấy nỗi nhớ nhà ùa về : Mình muốn về nhà ngay lập tức. Nhưng........... làm sao mà về được! Ba má còn đang mong mình học cách tự lập, sống thật tốt kia mà, và rồi nước mắt lăn dài, nén cảm xúc và tự nhủ rằng không được khóc mà phải mạnh mẽ hơn. Trong phòng chỉ duy nhất mình là người có đạo, nên cứ lủi thủi một mình đón Noel vậy thôi, biết san sẻ cùng ai nữa đâu. Và rồi những lời chúc từ người thân, bạn bè gửi đến dường như cũng an ủi phần nào nỗi buồn, nỗi nhớ nhà ấy. Mùa giáng sinh qua đi để lại cũng không ít ấn tượng về lần đầu tiên đón Noel xa nhà ở Nha Trang, nơi đất khách.
Sài Gòn 2014....
Lần này thì mình sẽ có cảm giác như thế nào ở một nơi với một cuộc sống xô bồ, bon chen này đây? Có vui hay không? Không khí nơi đây đã bắt đầu se se lạnh rồi. Cứ như thói quen, ngày nào mình cũng mở nhạc Noel nghe đi nghe lại, mong giáng sinh lần này sẽ không cô đơn và buồn nữa. Liệu rằng điều đó sẽ thành sự thật? Và đâu đó nơi đây, nơi một mình mình với cuộc sống tự lập, mình đã thấy không khí nó đã len lói rồi, những cửa hàng đã bắt đầu bán những món đồ Noel rồi đó. Mong sao giáng sinh mau mau tới để một lần nữa được trải nghiệm mùa Noel xa nhà.
___________________________________________
2. Giáng sinh năm nay, bạn sẽ làm gì? Với ai....
Triệu Tuấn
Mùa đông lại tới rồi, sao mà nhanh thế không biết! Tiết trời se lạnh càng khiến tôi thêm nhớ nhung cái noel ở quê nhà, nơi đó tuy rất lạnh nhưng chan chứa tình yêu gia đình.
Vừa rồi tôi được về quê thăm gia đình, trùng ngay lúc giáo xứ đang chuẩn bị đón lễ giáng sinh. Điều này làm tôi nhớ lại khi xưa, lúc còn chưa vào Sài Gòn, noel năm nào tôi cũng tham gia giúp mọi người chuẩn bị công việc như vậy. Rồi cứ tới đêm canh thức 24/12, trong khi mọi người đang thưởng thức những vũ điệu mừng Chúa xuống trần, tôi lại ở trong nhà thờ chuẩn bị thánh lễ, và hơn thế, tôi lại chịu cái lạnh tột độ khi không mặc áo khoác, chỉ mặc bộ trang phục hội giúp lễ mà đứng giữa mặt tiền nhà thờ. Nghĩ lại điều ấy, tôi thấy vui vì mình đã có những mùa Noel đúng nghĩa, tuy lạnh nhưng cũng rất ấm áp trong tâm hồn.
Noel năm ngoái, khi đã bước chân vào đại học, tôi cũng muốn được về nhà đón noel bên gia đình như bao người khác, nhưng vì hoàn cảnh không cho phép nên tôi đành đón Noel Sài Gòn. Tuy xa nhà nhưng tôi đã vui chơi noel bên những người bạn rất tuyệt vời. Nó giúp tôi vơi đi cảm giác nhớ nhà, và nhất là được hòa mình vào không khí Noel nhộn nhịp nơi đây.
Noel là dịp để mọi người quây quần bên gia đình và bạn bè. Đây là ngày lễ để tưởng nhớ một sự kiện rất thiêng liêng, không phải là ngày lễ tình yêu gì cả. Vì thế những bạn nào than thở rằng "Noel này lại cô đơn" thì hãy bỏ suy nghĩ này ngay lập tức nhé. Xin nhắc lại, Noel là dịp để mọi người quây quần bên gia đình và bạn bè. Hãy cùng hòa chung không khí noel với mọi người để cùng hiệp thông cùng Thiên Chúa và có một ngày lễ ý nghĩa nhất. Chúc mọi người Giáng Sinh vui vẻ.
_____________________________________
3. Giáng sinh năm nay lại xa nhà rồi!
Sài Gòn chuyển lạnh. Tôi bỗng nhớ Giáng sinh quê nhà – đầm ấm, thân thương lắm! Hồi ấy, tuy tiết trời Kon Tum lạnh nhưng lòng tôi vẫn ấm vì được ở bên gia đình. Hôm nay, đứng trước một Sài Gòn rực rỡ ánh đèn, kỉ niệm quê hương cứ ùa về: Tôi nhớ buổi tối giản dị đi lễ cùng bố mẹ, nhớ bữa cơm mùa đông mẹ nấu… Tôi nhớ, tôi buồn, 1 nỗi buồn không nói nên lời.
Đã 2 năm tôi sống ở Sài thành phồn hoa, nhộn nhịp này. 2 năm – một khoảng thời gian vừa đủ để tôi nhận ra: Sài Gòn tuy không khí nóng thật đấy, nhưng con người ở Sài Gòn thì lạnh vô cùng. Tôi đã từng sống lẻ loi, lặng lẽ cho qua ngày: Sáng đi học, chiều về nhà, tối lại xách xe đi học tiếng anh… ngày qua ngày cứ thế.
Thú thật, giữa dòng chảy bộn bề và tấp nập của cuộc đời, đã có lúc tôi đã quên đi mình là 1 Ki-tô hữu. Nhưng may mắn, tôi được biết đến và tham gia sinh hoạt với nhóm Đăkbla. Mọi người trong nhóm, bên ngoài ai cũng là “bựa nhân” nhưng bên trong thì rất tốt, tôi cảm nhận được sự chân thật chứ không như những người bạn Sài Gòn cùng trường tôi. Đặc biệt cảm ơn mọi người, vì từ khi vào nhóm, tôi đã tìm lại chính tôi, một người công giáo chứ không lạc đạo như trước đó.
Noel của một sinh viên năm 2 như tôi sẽ là 1 thánh lễ, rồi lại lủi thủi về nhà ôm sách vở học bài. Áp lực thi cử đã làm giáng sinh trong tôi nhạt dần. Nhưng tôi sẽ không từ bỏ ước mơ của mình, hình ảnh Chúa Hài đồng luôn sống mãi trong tôi, là động lực để tôi phấn đấu. Tôi và bạn cùng cố gắng nhé Đăkbla. Chúc các bạn có một mùa Giáng sinh an lành và đạt được kết quả cao nhất trong học kì này.
_____________________________________
(Nguồn: Sinh viên Công giáo DakBla)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét