Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Tại sao Chúa tạo ra … con muỗi?



Tại sao Chúa tạo ra … con muỗi?





Lm. Phaolô Nguyễn Minh Chính

Có hơn 3.500 loại muỗi trên thế giới trong đó có vài trăm loại chích người và các loài thú vật khác. Các hóa thạch cho thấy rằng tổ tiên cổ xưa của loài muỗi hiện đại có kích thước 3 lần lớn hơn các hậu duệ. Đây là một ví dụ khác cho thấy sự thoái hóa của thiên nhiên chứ không đi từ cấp sơ đẳng tiến lên cấp phức tạp hơn như khẳng định của vài người theo thuyết Darwin.

Với đôi cánh bé xíu và mỏng đến nổi có thể thấy được những mạch máu, muỗi có thể đập với tần suất khoảng hơn 500 lần mỗi giây. Một hệ thống phức tạp, tỉ mỉ và đáng kinh ngạc như vậy thì chỉ có Thiên Chúa mới có thể thiết kế và chế tạo được. Nhưng muỗi có thể chích và truyền mầm bệnh nguy hiểm cho con người như sốt rét chẳng hạn. Vì thế, nhiều người tự hỏi rằng làm sao mà Thiên Chúa lại sáng tạo nên loại côn trùng nhỏ bé gây phiền toái như thế này?


Có những điểm quan trọng mà chúng ta cần phải xem xét.


Trước hết, muỗi thực sự là nguồn thức ăn quý giá cho nhiều sinh vật khác có ích cho con người chẳng hạn như ếch, nhái, thằn lằn và một vài giống cá ăn muỗi. Như vậy muỗi thuộc vào số những loại côn trùng quan trọng nằm trong chuỗi thức ăn của động vật và xét cho cùng thì chúng cũng có ích cho chúng ta. Có sự cân bằng trong thiên nhiên mà đôi khi chúng ta không thể nhận ra hay đánh giá cho đúng được.


Thứ đến, có nhiều điều bí ẩn trong thiên nhiên mà chúng ta chưa hiểu biết được và chúng còn nhiều hơn những điều chúng ta đã biết. Bởi thế, nên cứ khiêm nhường nhìn nhận kiến thức giới hạn của mình và đừng nói điều bất kính với Thiên Chúa chỉ vì chúng ta đang thất vọng. Đây chính xác là vấn đề của ông Gióp khi ông nêu lên hàng loạt những câu hỏi về sự khôn ngoan của Thiên Chúa trong việc điều hành vũ trụ. Và Thiên Chúa đã khiến cho vị tổ phụ này phải khiêm nhường khụy gối xuống trước hàng loạt những vấn nạn thách thức các đầu óc sắc bén nhất (Xem sách Gióp, chương 38 và 39, ở cuối bài).


Các nhà khoa học phỏng đoán rằng loài muỗi đã xuất hiện trên trái đất hơn 100 triệu năm. Nếu họ nói chính xác thì dưới cái nhìn khoa học loài muỗi đã có một lịch sử lâu hơn loài người. Chúng hiện diện trong một thế giới mà Thiên Chúa đã khẳng định rằng sự sáng tạo là từ tốt cho đến … rất tốt! Chúng ta có thể nào biết được tiêu chuẩn nào mà Thiên Chúa dùng để đánh giá sự sáng tạo là “rất tốt” không? Muỗi đực và cái đều sống bằng mật hoa hay nhựa cây nhưng muỗi cái cần protein trong máu người để giúp trứng phát triển trước khi đẻ. Vì thế, chỉ có muỗi cái mới chích người. Tự thân việc muỗi chích người không có gì là xấu vì chỉ là một “phong cách tiệc tùng”! Có điều là nó sẽ ít gây khó chịu hay thậm chí là “tốt” nếu thân thể chúng ta không dị ứng với nước miếng của chúng và bệnh tật không dùng chúng để lây bệnh? Nhưng bệnh tật mà muỗi lây lan có phải là một phần trong trật tự thiên nhiên của sáng tạo hay là một trong những cách mà tạo vật rên rỉ vì tội lỗi?


Nguyên tổ của chúng ta là Ađam và Eva đã từng sống vô tư, không bị phiền toái vì bệnh tật cho đến khi họ bất tuân Thiên Chúa. Vì sự bất phục tùng đó, gia đình nhân loại trở nên yếu đuối và hay bị thương tổn vì bệnh tật – ngay cả cái chết (xem Rm 5,12; 6,23). Sau khi được tạo dựng, các cụ nguyên tổ sống trong vườn Địa Đàng và không phải làm việc vất vả để kiếm ăn. Nhưng sau khi phạm tội, mọi chuyện đã thay đổi. Họ bị đuổi ra khỏi vườn Địa Đàng. Thiên Chúa bảo Ađam phải làm việc cực nhọc mới có của ăn. Ta không thể biết có thay đổi nào khác nữa không nhưng chắc rằng Ađam phải giành giật nguồn thức ăn với gai góc có thể đâm ông đau thấu trời xanh thì những vết chích khó chịu của côn trùng chỉ là chuyện nhỏ ... như con muỗi!

Mọi tạo vật trong thế giới tốt đẹp của Thiên Chúa đều có vai trò quan trọng trong môi trường dù rằng một cách nào đó chúng có thể nguy hiểm cho con người. Đồng thời chúng ta cũng phải nhìn nhận rằng không phải bất cứ cái gì làm hại hay làm cho con người khó chịu thì đều “xấu” cả. Chẳng hạn, nước rất hữu ích vì cần thiết cho cây cối, thú vật và con người. Nhưng con người cũng có thể chết đuối trong nước. Như vậy nước có xấu không? Hẳn nhiên là không. Vết chích của con ong gây đau đớn và có thể gây chết người nhưng ong là loài vật làm việc chăm chỉ để thụ phấn hoa và bảo đảm cho sự sinh tồn của nhiều loài thực vật. Vết chích chỉ là cách tự vệ chính đáng để bảo vệ … nhà cửa và cuộc sống của chúng. Con bò là nguồn thức ăn cho con người, nhưng nếu bạn bước vào trận đấu đối mặt với một con bò hung dữ thì nó có thể làm cho bạn … hơn cả sự đau đớn! Như vậy con bò có xấu không? Không chút nào! Và trong khi chúng ta có thể không thích các loại côn trùng như muỗi chẳng hạn, nhưng nó vẫn là nguồn thức ăn lớn cho loài dơi hay chim chóc, những loài rất quan trọng cho thế giới của chúng ta. Điều quan trọng nhất cần phải nhớ là dù cho có một vài loài vật, côn trùng hay cây cối có thể làm cho con người … phải nhăn nhó nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương con người và mong muốn điều tốt nhất cho mỗi người chúng ta.

Dù sao thì không ai cấm chúng ta có quyền mơ tưởng về một thế giới mà trong đó muỗi chỉ hút mỡ thay vì … hút máu! Suy cho cùng, đâu phải chỉ loài muỗi mới hút máu, còn nhiều “loài” khác đáng sợ hơn! Thôi thì cứ suy gẫm lời Thánh Phaolô trong thư Roma 8, 18:  “Những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta.”

(Tài liệu tổng hợp)

------------------------------
Sách Gióp

chương 38


Công trình sáng tạo của Đức Khôn Ngoan làm ông Gióp ngỡ ngàng


1 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp như sau:
2 Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết,
để làm cho kế hoạch của Ta ra tối tăm khó hiểu?
3 Như dũng sĩ, hãy thắt chặt đai lưng,
Ta sẽ tra hỏi ngươi và ngươi hãy trả lời.
4 Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền móng cho đất?
Nếu ngươi thông hiểu thì cứ nói đi!
5 Ai đã định kích thước cho đất,
ai đã chăng dây đo, ngươi biết mà!
6 Đế của nó, lấy chi làm điểm tựa, đá góc của nó, ai đã đặt cho,
7 khi các vì sao ban sáng đang hoà tấu nhịp nhàng
và hết mọi con cái Thiên Chúa cùng rập tiếng tung hô?
8 Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
9 khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
phủ sương mù làm tã che thân?
10 Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
lại đặt vào nơi cửa đóng then cài;
11 rồi Ta phán: "Ngươi chỉ tới đây thôi,
chứ không được tiến xa hơn nữa,
đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành! "
12 Trong cả đời ngươi, đã có lần nào
ngươi từng ra lệnh cho buổi sáng,
chỉ định vị trí cho hừng đông,
13 để hừng đông nắm chắc mười phương đất,
giũ cho sạch hết bọn gian tà?
14 Bấy giờ, đất thay màu đổi sắc
tựa màu đất sét dùng làm ấn niêm phong,
và muôn loài xuất hiện tựa tấm áo lộng lẫy huy hoàng.
15 Nhưng ác nhân thấy mình mất đi ánh sáng,
cánh tay từng tung hoành, nay bị bẻ gãy.
16 Có bao giờ ngươi đã đến tận nguồn biển cả
và lang thang ở đáy vực sâu?
17 Có ai từng mở cho ngươi lối vào âm phủ
và ngươi thấy được cửa dẫn tới âm ty?
18 Có khi nào ngươi hiểu mặt đất rộng chừng nào?
Nếu ngươi biết hết mọi điều đó thì cứ nói đi!
19 Con đường nào dẫn đến nơi ở của ánh sáng,
đâu là nơi bóng tối cư ngụ,
20 để ngươi đưa nó đến miền nó ở,
và nhận ra đường về nhà nó?
21 Điều này, hẳn ngươi biết rõ,
vì khi ấy, ngươi đã chào đời,
và đời ngươi đã qua bao năm tháng!
22 Có bao giờ ngươi vào kho chứa tuyết,
hay đã thấy kho mưa đá ở đâu?
23 Những thứ đó, Ta để dành cho thời khốn quẫn,
cho những ngày loạn lạc chiến tranh.
24 Ánh sáng toả ra theo hướng nào,
trên mặt đất, gió đông thổi về đâu?
25 Ai đã xẻ mương cho nước lũ, vạch đường cho sấm chớp,
26 khiến mưa rơi xuống miền đất không người,
xuống sa mạc không một ai ẩn náu,
27 làm ướt đẫm nơi khô cháy tiêu điều,
khiến cỏ xanh mọc lên tươi tốt?
28 Thử hỏi mưa có cha không,
những giọt sương mai, ai đã sinh ra chúng?
29 Băng đá phát sinh từ bụng dạ nào?
Sương muối trên trời, ai đã sinh ra,
30 khi nước đông lại như đá tảng
và mặt vực thẳm trở nên rắn chắc?
31 Liệu ngươi có cột được chòm Sao Mão,
có mở được dây Lạp Hộ hay chăng?
32 Liệu ngươi có làm được cho chòm sao Tất
mọc đúng thời đúng buổi,
có dẫn được Hùng Tinh cùng bầy con của nó?
33 Liệu ngươi có biết được quy luật của trời,
có ấn định được ảnh hưởng của trời đối với đất?
34 Liệu tiếng ngươi có vọng thấu tầng mây,
khiến trên ngươi cả khối nước trời đổ xuống?
35 Liệu ngươi ra lệnh, chớp có phóng đi,
và nói với ngươi: "Chúng em có mặt! "
36 Ai làm cho cò lửa khôn ngoan,
ai ban trí tuệ cho gà trống?
37 Ai đủ khôn ngoan để đếm mây trời,
ai nghiêng cho vò nước trời đổ xuống,
38 khiến cho bụi đất quyện thành bùn
và các tảng đất cùng dính lại?
39 Liệu ngươi có săn được mồi cho sư tử cái,
có làm dịu được cơn đói của sư tử con,
40 khi chúng thu mình lại trong hang
hay nằm mai phục trong rừng vắng?
41 Ai cung cấp thức ăn cho loài quạ,
khi đám quạ con kêu lên Thiên Chúa
và lang thang đây đó vì thiếu của ăn?


Chương 39


1 Ngươi có biết mùa sơn dương sinh nở,
có nhìn thấy nai mẹ đẻ con?
2 Ngươi có biết chúng mang thai mấy tháng,
và biết được mùa chúng sinh nở?
3 Chúng ngồi xổm, sinh một bầy con, trút bỏ cơn đau đớn.
4 Bầy con mạnh mẽ, lớn lên giữa đồng hoang,
rồi bỏ bầy, không trở về với mẹ.
5 Ai đã trả tự do cho ngựa vằn,
ai đã cởi dây cột lừa hoang?
6 Chính Ta ban cho nó sa mạc khô cằn làm nhà ở,
đồng chua nước mặn làm chỗ dung thân.
7 Nó chế nhạo nơi phố phường huyên náo,
chẳng nghe lời quát tháo của người cai.
8 Nó rảo khắp núi đồi, nơi nó đang sinh sống
để tìm kiếm cỏ non.
9 Liệu trâu rừng có muốn phục vụ ngươi,
có chịu qua đêm bên máng cỏ ngươi làm?
10 Liệu ngươi có buộc được dây vào cổ nó mà bắt nó đi cày,
và liệu nó có chịu đi theo ngươi cày bừa dưới thung lũng?
11 Liệu ngươi có tin nó vì sức nó mạnh,
để giao cho nó những công việc nặng nề?
12 Ngươi có nghĩ rằng nó sẽ trở lại
và đem lúa về sân phơi của ngươi không?
13 Cánh đà điểu vỗ nhanh, nhưng không sao sánh nổi
với cánh loài chim hạc, chim ưng.
14 Khi nó bỏ trứng lại trên đất,
phó mặc cho cát bụi nóng ran,
15 mà quên rằng có thể có bàn chân giẫm nát,
hay một con thú rừng giày đạp.
16 Nó xử tệ với con, như chúng không phải là con của mình;
có vất vả luống công, nó cũng không tiếc nuối.
17 Vì Thiên Chúa không chịu ban cho nó khôn ngoan,
và không chia cho nó phần trí tuệ.
18 Nhưng đến hồi cất cánh tung bay,
nó coi thường ngựa phi và người cưỡi.
19 Có phải ngươi làm cho ngựa được mạnh sức
choàng lên cổ nó một cái bờm
20 làm cho nó nhảy được như châu chấu?
Tiếng nó hí vang, gây kinh hoàng táng đởm.
21 Nó lấy chân bới đất,
tự hào vì sức mạnh, nhắm phía trước lao mình,
chẳng màng chi vũ khí.
22 Nó coi thường sợ hãi, bất chấp cả khiếp kinh,
trước mũi gươm, nhất định không lùi bước.
23 Trên đầu nó, tên bay vùn vụt, giáo và lao sáng quắc.
24 Giận điên lên, nó nuốt chửng không gian,
nghe tiếng kèn thúc quân, nó không cầm mình nổi.
25 Mỗi lần kèn thúc, nó kêu: A ha!
Từ đàng xa, nó đã đánh hơi được mùi chinh chiến,
nghe được tiếng tướng lãnh quát vang và tiếng hò xung trận.
26 Có phải nhờ trí tuệ của ngươi mà bồ câu bay được,
sải cánh hướng về phương nam?
27 Có phải vì ngươi ra lệnh mà chim bằng bay lên
tìm nơi cao chót vót mà làm tổ?
28 Nó chọn hang hốc làm nơi ẩn mình
và nghỉ đêm trong khe núi đá.
29 Từ chỏm núi cao, nó rình mồi, đôi mắt nhìn ra xa.
30 Bầy con của nó uống máu đến say sưa;
xác chết ở đâu là nó ở đó.


(Bản dịch PVCGK)

Tác giả bài viết: Lm. Phaolô Nguyễn Minh Chính
Nguồn tin: Gpquinhon.org

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét