Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2024

Mồng 1 Tết: Đức Cha Aloisiô Dâng Lễ Tại Nhà Thờ Chính Tòa Kon Tum

10-02-2024

Vào lúc 5h30 sáng ngày Mồng 1 Tết Giáp Thìn (10/02/2024), Giáo xứ Chính Tòa chào đón Đức Cha Aloisiô Nguyễn Hùng Vị, Giám mục Giáo phận đến chủ tế Thánh lễ đầu năm mới. Đồng tế với Đức Cha có Cha sở Giacôbê Trần Tấn Việt.

Hiệp dâng Thánh lễ có quý tu sĩ nam nữ và giáo dân Giáo xứ Chính tòa.

Thánh lễ diễn ra trong bầu khí sốt sắng. Cộng đoàn được mời gọi dâng Năm Mới lên Thiên Chúa để cầu cho gia đình, cho Hội Thánh, cho đất nước và cầu cho nhau được bước đi trong bình an, hạnh phúc của Chúa Xuân.

Vào cuối Thánh lễ, Chú Yao Phu trưởng đại diện cộng đoàn Giáo xứ Chính tòa chúc tết Đức Cha Giáo phận. Và Đức Cha đã đáp từ  nguyện chúc cho cộng đoàn trong năm mới được bình an, giáo xứ được phát triển về mọi phương diện, nhất là đời sống đức tin.

Tiếp đến, Đức Cha làm phép “Lộc Xuân” là những câu Lời Chúa được trích từ Thánh Kinh. Đức Cha thay mặt giáo phận bốc và mở Lộc Xuân đầu tiên.Sau đó, Cha sở và mỗi người trong cộng đoàn đều đón nhận Lời Chúa cho bản thân và gia đình mình.

Sau Thánh Lễ, mọi người ra về mang theo niềm vui và hạnh phúc, bình an và Ơn Thánh Chúa Xuân.

 

Tin nhanh: Hoa Núi

WGPKT(10/02/2024) KONTUM

Caritas Kon Tum: Tết Cùng Người Nghèo Xuân Giáp Thìn 2024

05-02-2024

Tết đến, người người sum vầy bên gia đình, nhưng đâu đó vẫn có những người, những gia cảnh còn thiếu thốn, chật vật, nhất là những anh chị em người sắc tộc…nên niềm vui xuân không được trọn vẹn. Chính vì vậy, đã nhiều năm qua, Ban Caritas Giáo phận Kon Tum đã đứng ra kêu gọi sự tham gia của anh chị em giáo dân trong giáo xứ Chính Tòa và của quý ân nhân, thân nhân xa gần, kẻ góp của người góp công tổ chức làm bánh, mứt, bánh tét…chia sẻ cho những gia đình nghèo trong và ngoài giáo xứ.

Các gia trưởng và hiền mẫu từ các làng (khoảng 10 làng) thuộc giáo xứ Chính Tòa đã thu xếp công việc nhà, chia nhau người chẻ lạt, người kiếm lá, người góp củi.v.v. và qui tụ về nhà xứ Chính Tòa bắt tay cùng nhau làm mứt dừa, mứt gừng, bánh thuẫn, gói bánh tét…từ ngày 29/01 – 03/02/2024 (24 Tết).

Hình ảnh này chưa có thuộc tính alt; tên tệp của nó là caritas-tet-2024-6-1024x768.jpg

Cha Giám đốc Caritas Giacôbê Trần Tấn Việt chia sẻ: “Bằng cách này mang đến sự ấm áp của ngày đoàn viên đến với những anh chị em còn gặp nhiều khó khăn, là món quà ý nghĩa trong những ngày giáp Tết”.

Chương trình “Tết Cùng Người Nghèo” được sự quan tâm chung tay của nhiều tấm lòng hảo tâm, dù vậy vẫn không thể chia sẻ được cho hết tất cả người nghèo, nhưng cũng đem lại được niềm vui cho một số người nghèo ở chung quanh.

Các tình nguyện viên là giáo dân trong giáo xứ đã trải qua những ngày vất vả để  thực hiện một việc thật ý nghĩa là chuẩn bị quà tết, gởi đến những bà con nghèo chút hương vị xuân gói ghém tình yêu thương chia sẻ.

Hình ảnh này chưa có thuộc tính alt; tên tệp của nó là caritas-tet-2024-2-1024x768.jpg

Tin và ảnh: Hoa Núi

WGPKT(05/02/2022) KONTUM

Nguồn: giaophankontum.com

Ban Thường Vụ HĐMV Miền Kon Tum Thăm Và Chúc Tết Quý Cha Hưu Dưỡng

Cũng như mọi năm vào mỗi dịp Tết đến Xuân về, vào lúc 8g00 sáng ngày 01/02/2024 (22 Tết), đại diện Ban Chức Việc Miền Kon Tum (Ban Thường vụ HĐMV) đã đến thăm quý Cha đang hưu dưỡng tại Nhà hưu Linh mục Giáo phận Kon Tum.

Các quý chức đã thăm hỏi và chúc Xuân các linh mục hưu trí, cám ơn các ngài đã dành cả đời phục vụ Giáo hội, phục vụ dân Chúa, qua đó phần nào nâng đỡ tinh thần các ngài, và nhất là để xin các ngài cầu nguyện cho mọi sinh hoạt của các xứ đạo và của giáo phận.

Thay mặt cho các chức việc và cộng đoàn giáo xứ miền Kon Tum, đoàn đã gởi đến quý cha những món quà nhỏ, là tấm lòng của những người con hiếu thảo đối với các ngài.

Các Cha già rất vui mừng bày tỏ lòng cảm ơn quý chức, các ngài khích lệ động viên quý chức trong công việc phục vụ cũng như điều hành tại các xứ đạo.

Tết đến, xin cầu chúc các Cha hưu luôn được bình an, tràn đầy hồng ân của Thiên Chúa. Tuy tuổi già sức yếu, nhưng những hy sinh âm thầm và những lời cầu nguyện của các Cha là cả một kho tàng thiêng liêng vô giá của Giáo Hội.

Cha Simon Phan Văn Bình
Cha Giuse Nguyễn Văn Đắc
Cha Gioakim Nguyễn Hoàng Sơn
Cha Gioan Nguyễn Nhơn
Cha Phêrô Nguyễn Vân Đông
Cha Phaolô Nguyễn Đức Hữu
Cha Giuse Bùi Đức Vượng
Cha Tôma Vũ Khắc Minh

 

Tin và ảnh: Minh Sơn

WGPKT(03/02/2024) KONTUM

(Nguồn: giaophankontum.com)

Thứ Ba, 6 tháng 2, 2024

TÂM LÝ NGÀY TẾT - Tác giả: Phạm Quỳnh



"Tâm lý ngày Tết" của Phạm Quỳnh viết năm 1930 bằng tiếng
Pháp nhan đề “Psychologie du Tet”,
đăng trên phần Pháp văn của Tạp chí Nam Phong số 149-1924,
bản dịch của Nguyên Ngọc.
___________________


TÂM LÝ NGÀY TẾT

Những dịp để cả một dân tộc được sống cùng nhau trong một tình cảm, một ý tưởng chung, cùng một xúc động tập thể, bao giờ cũng hiếm. Thường đấy phải là những sự kiện quan trọng, có liên quan ngay đến đời sống của cả cộng đồng, mới có thể tạo nên sự đồng nhất như vậy về ý nghĩ và rung cảm của mọi người.
Người nước Nam có cái may mắn được gặp một dịp như vậy thường kỳ, vào những ngày nhất định, mỗi lần năm mới âm lịch đến. Trong dịp ấy, tất cả trẻ con Nam Việt, từ đứa giàu nhất đến đứa nghèo khổ nhất, từ đứa tân tiến nhất đến đứa lạc hậu nhất, cùng đồng cảm trong niềm trang trọng mơ hồ, vô danh tính, ồn ào, to lớn, độc nhất, gọi là ngày Tết.
Tết, cái từ ma thuật dường như chứa đựng niềm vui mênh mông của cả một dân tộc vô tư và vui vẻ, mỗi lần một năm mới bắt đầu, lại quên bẵng đi tất cả mọi tai ương và khó khăn họ đã phải chịu đựng suốt năm qua và sẵn sàng khởi đầu lại cuộc sống trong hy vọng và niềm vui!
Vậy đâu là ý nghĩa của cái thực thể bí ẩn, kỳ lạ, mà người ta tôn sùng ngang như một vị thần và có một sức mạnh to lớn đến mức có thể gây cảm hứng trong mấy ngày cho cả một dân tộc cùng sống chung những tình cảm, có thể nói tạo nên một tâm hồn cộng đồng, nhất là đem lại cho họ niềm tin mỗi lần lại bừng sống lại mà ta đôi khi rất cần trong một cuộc tồn sinh thường rất khó khăn và bấp bênh?
Ngày Tết còn hơn là một ngày đầu năm rất nhiều; vả chăng nó kéo dài hơn một ngày, và nếu ta tính cả những chuẩn bị trước đó cùng những cuộc vui và giải trí tiếp sau, thì có thể nói nó kéo dài ít nhất là ba tuần. Dù sao, tâm trạng nó gây ra không dễ bị xoá đi trong một ngày và nghiên cứu nó quả là điều rất thú vị để hiểu được tất cả tầm quan trọng của sự trọng thể có thể coi là có tính chất quốc gia này, nếu điều đó không đồng thời cũng có ở Trung Hoa, nước Trung Hoa thật sự là Trung Hoa, nếu không phải là nước Trung Hoa Âu hoá một cách mơ hồ đang mỗi ngày kiên trì tự phủ nhận chính mình kia.
Bởi nước Trung Hoa mới, sau một cuộc tranh luận hăng say về những bất tiện và lợi ích của âm lịch và dương lịch, đối chọi người trẻ và người già, vừa mới ban hành sắc lệnh áp dụng Tây lịch và bãi bỏ lịch Tàu xưa, cũng tức là bỏ luôn cái Tết. Nhưng ta có thể đoán trước rằng tập tục rồi sẽ mạnh hơn luật pháp và kết quả của cuộc cải tổ này là người Trung Hoa từ nay sẽ có đến hai cái Tết: cái Tết nhà nước nó sẽ không phải Tết thật và cái Tết thật không còn là Tết nhà nước, nhưng sẽ không vì thế mà không vượt hơn hẳn cái Tết kia về mọi mặt uy tín và mọi vẻ rực rỡ vốn gắn liền với một truyền thống nhiều nghìn năm.
Nghĩa là cái Tết ở nước Nam và ở Trung Hoa còn sống lâu dài. Dù những người đổi mới có hăng hái đến mấy, nếu đến một ngày nào đó họ có thể đi đến chỗ hạn chế nó lại trong những mức độ vừa phải – điều cũng chẳng có gì là xấu – họ sẽ không bao giờ xoá bỏ nó được hoàn toàn để thay bằng ngày đầu năm Tây. Trong dịp Tết, niềm vui của nhân dân vẫn sẽ tiếp tục được biểu hiện qua những tràng pháo đinh tai nhức óc và bất tận. Và nói cho cùng, nếu nhân dân tìm thấy ở đấy cái cớ để bằng lòng, thì tại sao lại tước đi mất của họ nguồn vui và khích lệ? Cuộc sống của họ nào có tươi vui gì cho lắm để mà bỏ phí đi cái dịp thoả thích chung và vô danh tính này.
Vả chăng Tết không phải là không có ý nghĩa, cố thử tìm ra “triết lý” từ đó chẳng hề là trò chơi trí óc dễ dàng.
Một trong những đặc điểm của tư duy nước Trung Hoa và nước Nam là xác lập một mối quan hệ chính xác, một kiểu song hành giữa các hiện tượng của tự nhiên và các sự kiện nhân sinh. Chúng ảnh hưởng lẫn nhau và hệ quả của mối tương quan đó là cái điều vô cùng mong manh là hạnh phúc của con người. Vậy nên con người cần thường xuyên hành xử sao cho phù hợp với các quy luật của tự nhiên, vốn cũng là những quy luật của đạo lý và tinh thần, để cho các hiện tượng của tự nhiên diễn ra theo đúng trật tự vốn có của chúng và không có nhiễu loạn nào cản trở dòng chảy bình ổn của cuộc sống và hạnh phúc của con người.
Sự nối tiếp của các mùa là một hiện tượng tự nhiên hết sức quan trọng, nhất là đối với một dân tộc nông nghiệp. Theo những quan niệm cổ xưa về vũ trụ, kết thúc của mùa đông và bắt đầu mùa xuân được đánh dấu bằng một giai đoạn đổi mới chung trong đó tự nhiên và các sinh vật dường như được tái sinh. Con người cần đồng cảm với tự nhiên trong đà tái sinh mừng vui ấy. Họ phải đón mừng một cách xứng đáng “mùa xuân mới” đến. Trong mấy ngày do truyền thống đã quy định, dường như họ phải tự đổi mới mình toàn vẹn, tẩy bỏ đi con người cũ của mình trước đây và tự trang bị cho mình một linh hồn mới, xua đi khỏi tâm trí mọi ý nghĩ u sầu, chỉ có toàn những ý nghĩ tốt đẹp, chỉ nói những lời đáng yêu, gác lại mọi hằn thù và oán hận, bày tỏ đối với mọi người, ngay cả với những kẻ thù tệ hại nhất của mình, những tình cảm khoan dung và ưu ái. Bằng cách đó họ góp phần vào sự hài hoà của vũ trụ, và do đó cũng là vào hạnh phúc của xã hội và hạnh phúc của chính mình. Mọi lời nói không hay thốt ra, mọi thái độ khó chịu bày tỏ, mọi cử chỉ không phải lối phạm phải trong những ngày Tết không chỉ là thiếu phép lịch sự vào thời điểm đặc biệt tốt lành này trong cả năm, mà còn là một sự phản nghịch đối với tự nhiên, và do vậy, có thể mang lại tai họa cho kẻ phạm phải.

Thứ Hai, 5 tháng 2, 2024

Bài Giảng Của Đức Cha Aloisiô Trong Thánh Lễ Tất Niên Của Giáo Phận 01/02/2024

 



Ban MVTT GP Kon Tum

WGPKT(02/02/2024) KONTUM

Nguồn:  giaophankontum.com



Tất Niên Giáo Phận Kon Tum 01/02/2024

 

Vào lúc 9h30 sáng ngày 01/02/2024, Giáo phận Kon Tum đã tổ chức tất niên tại Nhà Mục Vụ Giáo phận.

Chương trình lễ tất niên gồm 3 phần:

– Phần thứ nhất: Mừng Xuân Năm Mới và chúc tết Đức Cha Giáo phận.

– Phần thứ hai: Thánh lễ Tạ ơn.

– Phần thứ ba: Bữa cơm thân mật.

Ban Mục vụ Truyền thông Giáo phận xin giới thiệu video Chương trình Văn nghệ Tất Niên và Cha Tổng đại diên Giuse đại diện Gia đình Giáo phận chúc tết Đức Cha Aloisiô quý mến.

 



Ban MVTT GP Kon Tum

WGPKT(02/02/2024) KONTUM

Nguồn: giaophankontum.com

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2024

Cảm nhận về một bài thơ cũ vẫn còn nguyên tính thời sự: Bài thơ “Sen giữa lầy” – của nhà thơ Trăng Thập Tự - Tác giả: Minh Sơn

 




SEN GIỮA LẦY

Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.
Trong trắng giữa lầy trong trắng gọi
Lặng thầm trên sóng lặng thầm khen.
Gọi mời ai giữ gìn cao quý
Khen ngợi Ai thương đoái mọn hèn.
Hướng tạ ơn Trời chưa nháy mắt
Ngoảnh nhìn sen đã nở đua chen.


Lm. Trăng Thập Tự

CẢM NHẬN VÀ CHIA SẺ

"Trong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"


Đọc bài thơ "Sen giữa lầy" của linh mục Trăng Thập Tự, ta không khỏi liên tưởng tới bài ca dao ấy. Thế nhưng phải chăng nó lấy cảm hứng từ bài ca dao hay có chút gì khác?

Bùn lầy là nơi chốn dơ bẩn, nhầy nhụa. "Bùn" thường gợi mùi hôi tanh đặc trưng. "Lầy" chỉ trực giác, cái mình nhìn thấy lầy lội, nhớp nhúa, đầy cám dỗ (sa lầy). Cùng một đề tài xưa cũ "Sen trong đầm", nhưng tác giả đã sáng tạo ra một cách tiếp cận khác, không theo lối mòn, mà vẫn giữ được nguyên nội dung muốn đề cập. Vì thế trong suốt bài thơ chúng ta không thấy nói đến "mùi", ngay cả mùi hương thơm của hoa sen - một điều gần như bắt buộc trong thơ cũ khi nói về loài hoa này, mà chỉ thấy những hình ảnh trực giác: "thanh thoát", "trong trắng", "nở đua chen"... Cách tiếp cận đề tài cũ bằng con đường mới này khá độc đáo, cho thấy bản lĩnh, sự tìm tòi, trải nghiệm cũng như tinh tế của tác giả. Cũng như khi dùng lối thơ đường luật (thất ngôn bát cú) để nói về một thời sự nóng bỏng của thời hiện đại: sự khiết tịnh của bạn trẻ, hẳn tác giả cũng đã đặt niềm tin tưởng vào những đột phá giúp khai mở vấn đề một cách mạnh dạn mà vẫn không kém phần thú vị.

Mở đầu bài thơ, tác giả đưa chúng ta trở về vườn Địa Đàng của thời sáng thế trong Kinh Thánh. Chúng ta tưởng sẽ gặp A-đam E-và đang e thẹn đứng nấp trong một lùm cây nào đó, vì đã trót ăn thứ trái cây bị cấm. Nhưng không, chúng ta vô cùng ngạc nhiên đến phải thốt nên lời khi trước mắt chúng ta hiện ra một "đóa hoa sen" vô cùng thanh khiết, siêu thoát – là biểu tượng cho sự khiết tịnh vô song của một con người, đối lập với tội lỗi ô uế mà ông bà nguyên tổ đã gây nên, làm liên lụy đến cả nhân loại:

Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.

Thứ Năm, 25 tháng 1, 2024

Ai là thủ phạm đã đốt chết mấy trăm giáo dân Thiên Chúa Giáo ở Biên Hòa và Bà Rịa vào năm 1861-1862?

 


Tại Nam Kỳ dưới thời vua Tự Đức vào khoảng thời gian 1861-1862, có hai vụ án mạng lớn xảy ra tại hai nơi, Biên Hòa và Bà Rịa. Trong hai vụ án này, có đến mấy trăm người Việt đã bị đốt chết tập thể. Thế nhưng hai vụ án mạng trọng đại này lại không hề được nhắc đến trong chính sử Việt Nam, mãi cho đến ngày hôm nay.

Bài viết này sẽ mở ra việc tìm hiểu và đi đến kết luận rằng ai là thủ phạm của hai vụ án mạng nghiêm trọng đó.

Sau khi phá vỡ chiến lũy Chí Hòa tại Sài Gòn vào tháng 2 và chiếm thành Mỹ Tho vào tháng 4 năm 1861, liên quân Pháp – Tây Ban Nha chuyển tầm ngắm sang Biên Hòa, tỉnh cuối cùng của ba tỉnh miền Đông Nam Kỳ (Biên Hòa, Gia Định, Định Tường). Tháng 11 năm 1861, Đề Đốc (Contre-Amiral) Louis Adolphe Bonard được cử sang Nam Kỳ để thay thế cho Phó Đô Đốc (Vice-Amiral) Leonard Victor Charner làm chỉ huy liên quân Pháp – Tây. Giữa tháng 12 năm 1861, dưới sự chỉ huy của Bonard và đại tá Tây Ban Nha Carlos Palanca Gutiérrez, liên quân Pháp-Tây chiếm luôn thành Biên Hòa của nhà Nguyễn.

Nhưng có một điều khác biệt rất lớn giữa cuộc tấn công thành Biên Hòa lần này với các lần chiếm thành Gia Định và Mỹ Tho trước đó. Sự khác biệt là sau khi vào thành Biên Hòa thì liên quân Pháp – Tây tìm thấy những thi thể chết cháy của mấy trăm giáo dân Thiên Chúa Giáo người Việt. Những người này đã bị ngọn lửa thiêu chết vào đêm hôm trước.

Và đây là một sự kiện lịch sử mà rất ít người Việt được biết. Có thể nói đây là một góc khuất trong lịch sử Việt Nam, vì sử Việt do vô tình hay cố ý đã không hề nói gì đến sự kiện này. Các sách sử của người Việt, khởi đầu từ bộ sử chính thống Đại Nam Thực Lục Chính Biên của Quốc Sử Quán triều Nguyễn, đến các tác phẩm thuộc loại "kinh điển" về sau như Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim, hoặc thậm chí đến những bài viết thuộc loại nghiên cứu sâu hơn về thời kỳ này trong cuốn "Kỷ Niệm 100 Năm Pháp Chiếm Nam Kỳ" – hoàn toàn không có một dòng nào về hai vụ án mạng nói trên tại Biên Hòa và Bà Rịa.

Nhưng gần đây, trong một bài viết tại Việt Nam ngày 3/6/2016 với tựa đề "Bí Ẩn Chưa Biết Về Dấu Tích Mộ Tập Thể Dựng Tóc Gáy Ở Biên Hòa" [1], tác giả Trí Bùi đã sử dụng những tài liệu được cung cấp bởi nhà nghiên cứu Lê Ngọc Quốc tại Biên Hòa để cho biết rằng ngay tại trung tâm thành phố Biên Hòa có một nơi đã từng là mồ chôn tập thể của hơn 400 giáo dân người Việt; và những người này đã bị đốt chết bởi quan quân nhà Nguyễn khi quân Pháp đánh chiếm thành Biên Hòa vào tháng 12 năm 1861.

Ngay sau đó, để trả lời bài viết của Trí Bùi, nhà nghiên cứu Tôn Thất Thọ, với bút hiệu Tôn Châu Quân, đã viết bài "Đâu Là Sự Thật Lịch Sử" đăng trên Tạp Chí Xưa Và Nay, số tháng 3 năm 2017. Cũng chính bài viết này đã được ông cho lên trang mạng Nghiên Cứu Lịch Sử (nghiencuulichsu.com). Và theo kết luận của ông Tôn Thất Thọ trong bài viết thì:

"Như thế đã rõ. Sự thật lịch sử đã được tuần báo Pháp phổ biến sau sự kiện trên chưa tròn 2 tháng!: Lửa cháy là do chiếc pháo hạm của thực dân Pháp nổ đại pháo gây nên; hậu quả làm 75 (sic) người chết. Quan quân nhà Nguyễn không thể chống cự nổi nên phải bỏ chạy." [2]

Thứ Ba, 23 tháng 1, 2024

TẾT ỔN là sao? TẾT VUI là sao?

🌸TẾT ỔN là sao? TẾT VUI là sao? 🌸
...Là mình sum vầy và cùng có nhau.
Gia đình vẫn đó, sức khỏe ta có,
Thế thôi, là TẾT ỔN rồi !
(Thân gửi đến các bạn trẻ, gửi đến những ai đang băn khoăn, do dự, chọn lựa, ...
....... Tết nay có về ???????)





Thứ Hai, 22 tháng 1, 2024

Chuyến Viếng Thăm Của Hoàng Đế Bảo Đại Tới Kontum

 

Nhà thờ Chính tòa Kontum
(Ảnh:Annales des MEP, 1933)
(

CHUYẾN VIẾNG THĂM CỦA HOÀNG ĐẾ BẢO ĐẠI TỚI KONTUM

(Visite de l’Empereur d’Annam à Kontum)

Vào khoảng giữa tháng Giêng năm 1933, Kontum được chính thức thông báo rằng thị xã sắp đón chuyến viếng thăm của Hoàng đế Bảo Đại, đó là một niềm vui lớn và cũng là… một tin chấn động lớn. Người dân, theo chỉ dẫn của chính quyền địa phương, háo hức bắt đầu tô điểm cho thành phố một cách tốt nhất có thể.

Đoàn rước hoàng đế, trong trường hợp này là hàng chục chiếc xe sang trọng, rời Qui Nhơn vào rạng sáng thứ Tư ngày 15 tháng 2, đến Pleiku, thủ phủ của tỉnh mới vừa được thành lập trên cao nguyên Jơrai vào khoảng 11 giờ trưa. Tại đây, trong buổi chiêu đãi chính thức, Hoàng đế đã trao tặng Cha Corompt (cố Hiển) huy chương Nam Việt Long Bội Tinh (L’Ordre du Dragon d’Annam) và trao tặng Cha Phan huân chương Kim Tiền (L’Ordre du Kimtien), cả hai đều là những người tiên phong truyền giáo và mở rộng miền trung Việt Nam ở những vùng xa xôi này.

Hoàng đế Bảo Đại
(Ảnh:Annales des MEP, 1933)

Sáng hôm sau đến lượt Kontum. Một ngai vàng được dựng lên trong hội trường danh dự của tỉnh. Hoàng đế vào vị trí ở đó, bên phải là các quan chức cao cấp trong triều đình, bên trái là các quan chức Pháp và các thành viên của Hội truyền giáo Kontum. Sau đó các nghi lễ chào mừng diễn ra, với nghi thức nghiêm ngặt theo lối xưa. Nghi lễ kết thúc, Hoàng đế bước xuống khỏi ngai vàng và lui vào một lúc để cởi bỏ những đồ trang sức của hoàng gia: áo dài và khăn xếp bằng lụa màu vàng được trang trí bằng vàng và đá quý; ngai vàng được dỡ bỏ và thay thế bằng ghế ngồi. Bệ hạ trở lại trong bộ trang phục đơn giản hơn và sau đó đón nhận lời chào mừng từ những người tham dự. Ông đáp lại bằng lời ân cần cảm ơn, bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình đối với những gì đã được thực hiện ở vùng đất này và đảm bảo rằng triều đình sẽ luôn luôn đồng ý với quan điểm của Chính phủ bảo hộ trong mọi việc liên quan đến phúc lợi của người dân.