Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

Chùm thơ về biển Miền Trung



Sự kiện cá chết hàng loạt ở Kỳ Anh và các tỉnh miền Trung những ngày qua gây xôn xao dư luận và đã trở thành một đề tài nóng hổi của báo chí, văn học nghệ thuật. Xin trân trọng giới thiệu một chùm thơ về biển miền Trung của giới văn nghệ sĩ trong và ngoài tỉnh đã đăng tải trên các trang mạng xã hội và gửi trực tiếp về cho BBT trang "Văn Học Nghệ Thuật Hà Tĩnh": http://vanhocnghethuathatinh.org.vn/.


"Không ai nỡ hờ hững, vô cảm với những gì đang diễn ra như dấu hiệu của sự nổi giận của môi trường thiên nhiên đang bị đảo lộn. Báo chí ồn ào vào cuộc, cung cấp đều đặn những thông tin nóng sốt. Trên lĩnh vực văn học nghệ thuật, đã xuất hiện không ít tiếng nói của các văn nghệ sĩ chủ yếu đăng tải trên các trang mạng xã hội và Fb cá nhân những bài thơ, bản nhạc, hội họa, nhạc chế…và cả bói Kiều nữa.
      Đọc ra trong đó bao tâm tư, suy nghĩ, ước vọng và cả những sự vống lên thái quá trong cơn buồn bực, giận dữ. Thấy quý những tiếng nói cộng cảm, xa xót, lo lắng, bất an trước nỗi đau chung và kịp thời chia sẻ với cộng đồng, hối thúc những người có trách nhiệm và lương tri vào cuộc. Nhưng cũng thấy tiếc cho một số tác phẩm viết ra nóng vội, có phần cực đoan, mất bình tĩnh dẫn đến những quy chụp, những bi quan tuyệt vọng, những chỉ trích dung tục nhăm nhe đổ vấy lỗi lầm cho ai đó thậm chí kích động, kêu gọi trả thù, trong khi các nhà chuyên môn chưa xác định rõ nguyên do. Thiên chức, phương thức phản ánh và khả năng dự báo của nghệ thuật có phần bị lạm dụng. 
     Nhằm rộng đường dư luận và có thêm sự bàn định hay dở đúng sai của giới nghiên cứu LLPB và công chúng bạn đọc với chùm thơ về biển miền Trung, chúng tôi xin giớ thiệu một số tác phẩm của giới văn nghệ sĩ trong và ngoài tỉnh đã đăng tải trên các trang mạng xã hội và gửi trực tiếp về cho BBT."


Trần Thị Mai Hoa

THƯƠNG BIỂN LẮM CHA ƠI
 
Đứng dậy đi cha!
Cha ngồi đó đã nhiều ngày.
Mắt ráo hoảnh nhìn ra phía biển
Chiếc điếu cày mấy ngày cha không động đến
Con thấy đau nhói tận tim mình
Tấm lưới trên tay cha đặt xuống, nâng lên
Con biết cha đứt từng khúc ruột.
"Biển chết rồi con ơi"! 
Cha khóc.
Lần đầu tiên nước mắt người đàn ông đi biển như cha vỡ ra như tia máu chảy quanh hốc má gầy gò.
Dân Miền Trung quê tôi
Mấy tuần nay không còn tiếng reo hò
Câu chuyện ra khơi không còn trong bữa ăn làng biển
Mẹ bỏ chợ, thuyền úp mình trên bến
Người ngư dân rồi sẽ ra sao
Làng biển quê tôi vốn dĩ đã quá nghèo
Cuộc sống mưu sinh từ con tôm con cá
Thuyền lưới ra khơi một đời cha chằm vá
Nuôi con nuôi cháu trưởng thành.
Có biển nơi mô như biển quê mình
Cá dưới lòng sâu cá trên mặt nước
Bao nhiêu cá chết vì nhiễm độc
Biển gào lên thủy táng những linh hồn
Làng biển quê tôi chìm ngập nỗi buồn
Cá chết hồn oan mắt chưa kịp nhắm.
Đứng dậy đi cha
Con thương cha nhiều lắm
Con biết người thương nhớ biển cha ơi!
Bao ngày qua biển lặng đẹp trời
Nhưng lòng biển lại vô cùng trống trải
Những con thuyền không người chèo lái
Trong miếng ăn cũng vấy bóng quân thù.
Cha ơi! Ai đã giết ước mơ
Ai đã gieo mầm tai ương khủng khiếp
Biển vẫn còn đây 
Nhưng biển là biển chết
Thương quê nghèo
Thương biển lắm cha ơi!
                         26/4/2016



Ngô Đức Hành

KHÓC BIỂN

Muốn gửi về Vũng Áng
Những giọt nước mắt
Biển ơi,
Những ngày tang lễ
Em mặc áo xô
Thả chùm hoa lặng lẽ
Những chùm hoa giăng lưới, đóng bè...
Quặn thắt lòng ngư phủ
Biển đột tử
Tức tưởi não nề
Ngày hôm qua
Còn nô đùa sóng sánh
Biển hôn bờ trong những chiều rất lạnh
Biển hôm nay chỉ có linh hồn?
Ai đâm lén biển ơi
Hay cá chết bởi sóng thần...
Những câu chuyện loanh quanh trong dòng người đưa tiễn
Nhìn con mắm, con khô nhớ ngày động biển
Em tôi ơi,
Nức nở vỡ chiều
Muốn gửi về nơi Vũng Áng
Em xa xăm
khoảng lặng
Nước mắt rơi
trên ngọn sóng lừng!
                 2016



Tác phẩm Mỹ thuật của Trần Thế Vinh

Hoàng Vũ Thuật

ĐÁM TANG CỦA BIỂN


Biển nằm im thở dốc 
xác ve khô mùa hè
nắng hổn hển vai gầy cát bụi
những con mắt đói nhìn thăm thẳm
những con mắt trống trơ sa mạc
những con mắt không thể nhắm 
nằm phơi trắng dã bãi ngang
ngàn con sóng bện trong vòm ngực
ngàn âm thanh nén chặt cửa miệng
ngàn bước chân buộc chéo trên đầu
ngàn cánh tay luồn sâu mái tóc
con thương mẹ 
tháng ngày hạt dẻ 
núi cát ngất trời 
ngăn lại bão giông
trai gái làng yêu nhau rừng xây thành lũy
chợt gục xuống sau lưỡi dao cạm bẫy
con thương mẹ như thương tổ quốc
mạch nước ngầm trong vắt mấy nghìn năm
dậy đi biển ơi
dậy đi 
chết là hết
máu sẽ không bao giờ còn nguyên vị mặn 
rã tan theo mây bạc phương nào
con thương tổ quốc thời loạn lạc
giặc ở bên hông giặc ngủ trong nhà
con thương tổ quốc
chiếc đòn gánh hai đầu mưa sa
sao đường đi chênh vênh heo hút
vẹt mòn bàn chân mẹ
nước mắt trưa con bện dây neo
nước mắt chiều con đắp sóng mới
vành khăn đêm đúc thuyền bay vạn mũi tên đồng.
                0h, ngày 25/4/2016



 Hoàng Cẩm Thạch

KHÓC BIỂN MIỀN TRUNG

Những ngày này Miền Trung buồn muốn khóc
Biển thét gào thương con sóng quặn đau 
Gió giận hờn đội khăn trắng về đâu 
Thương đàn cá hồn nhiên mà chịu chết !
Có lẽ nào trời xanh không day dứt
Ai gây nên tội ác đến nhường này?
Từ Vũng Áng kéo dài hình chữ S
Bờ bãi xanh trong tiếng nấc mưa bay !
Ngư dân nghèo yêu biển đến mê say 
Như em đã yêu anh từ dạo ấy
Thuyền gác mái, lưới ngẩn ngơ đến vậy
Có nỗi đau nào hơn thế không ?
Những ngày này, lòng người cuộn bão dông
Đâu còn nữa đoàn thuyền về ắp cá
Tiếng mời gọi, tiếng chào nhau đon đả
Bát cơm nghèo chan nước mắt mồ hôi
Tiếng khóc than ai oán dậy đất trời
Ai vô tình làm ngơ con nước chảy?
Từng tấc biển đớn đau biết mấy
Kẻ vô tâm sao hiểu thấu lòng người !
Hạt muối đau xát ruột ngậm ngùi
Cha nhớ biển đêm dài không ngủ được
Phiên chợ nghèo nuôi bao niềm mơ ước
Biển nhớ thuyền để con sóng chơi vơi
Câu ví giao duyên nghẹn tắt nửa vời
Biển miền Trung biết bao giờ trở lại ?
Con sóng xanh vỗ cát vàng êm ái ?
Hát ru bờ đoàn thuyền lại xa khơi ? …


Tranh của Họa sĩ Đặng Thiện Chân
 
Nguyễn Minh Đức

GIẤC MƠ
 
Đêm qua tôi mơ
Tôi đã chạy qua vùng cát trắng
Biển nhoài theo ú ớ
Chiếc lưỡi sóng cứng đơ không thốt được thành lời
Những con cá trừng trừng nhìn tôi
Những con cá gầy mọc chân
Quỳ xuống trước những ống khói, những chân hương ảo mộng
Nguyện cầu
Những con thuyền không nhúc nhích
Trong bất lực mái chèo
Những ngư phủ đào đắp mộ cá
Bên hàng dương nức nở
Và tôi tỉnh giấc
Khi những con cá đang tiễn đưa mình bằng mảnh lưới u mê

 
Phan Minh Đạo

BIỂN VỌNG
 

Chúng tôi là sinh linh từ biển cả 
Cá mú, nục, thu, trích, bù,…dạt trôi vật vạ
Cua tạt ngang, lệch uốn mình 
Sò rúc cát, ghẹ ẩn hốc đá xinh 
Để tự vệ mực phun màu đen, cái tôm lùi giật
Giỡn sóng cá tra bay lên không, cá kiếm băng lao sức bật…
Giờ thì tất cả dập dềnh dưới vòm trời 
kêu cứu loài người
Họ hàng, bạn bè, xóm giềng chúng tôi đang bị tuyệt diệt
Kết thúc sự sống không vì chúng tôi lây truyền đời kiếp
Mà từ chất kịch độc bủa vây
Ở đâu gây nên khốn cực này ?
Xin hãy mở lòng cứu giúp
Biển ngộp thở, biển đang chết dần
Đảo câm lặng thổn thức bần thần
Lòng đất Mẹ hàng cây khóc mắt húp
Hãy cứu chúng tôi
Cũng là cứu hành tinh thoát khỏi mồ côi
Biển tắt thở là muôn loài tắt thở
Biển quặn lòng nức nở
Thảng thốt
mong chờ !
                  Chiều 27/4/2016


 
Lê Thống Nhất

KHÚC BUỒN CỦA BIỂN


Từng dạt dào dưới đôi cánh hải âu 
Từng êm ả vỗ mạn tầu lướt sóng 
Từng nhớ thương mỗi một cánh buồm nâu 
Nay lòng thắt oằn từng câu vô vọng
Đâm vào biển những hình thù đường ống 
Chất độc kia trốn dưới sóng ngấm ngầm 
Tàn sát cá triệt tiêu luôn sự sống 
Biển đang xanh hoá vàng sẫm, tím bầm
Thuyền neo đậu, lưới chài dồn xếp đống 
Chẳng bão giông mà biển động đáy lòng 
Cửa Thần Chết chẳng còn ai gác cổng 
Sau cá rồi, người rồi cũng vào trong
Biển hỏi trời nhưng trời ở mênh mông 
Biển kêu đất nhưng đất không hiểu nổi 
Biển gọi người nhưng người sao bối rối 
Biển tìm đâu kẻ trốn tội nơi này?
Mẹ già buồn khoé mắt giọt lệ cay 
Ngư dân tức rít thuốc ngày nhìn biển 
Trẻ nhỏ sợ những vỏ sò, vỏ hến 
Bãi cát dài mùi nặng đến nôn nao
Ôi! Thời xưa bao hải vị sơn hào 
Đàn mực nhảy cho ai xào, ai hấp 
Bát cháo nghêu cho vị ngon, vị mát 
Dãy quán dài nhìn san sát biển quê
Biển nuôi người, sao người lại u mê 
Đầu độc biển để thu về bất chính 
Biển bên người, sao người tính ngu nghê 
Đổi biển đi để mang về hưng thịnh?
Hỡi con người! Hãy mau mau thức tỉnh 
Mang tài cao để cứu chính con người 
Để mặt biển như ngàn đời lấp lánh 
Đừng bao giờ thành hoang lạnh muôn nơi!


Ca khúc " Biển khóc" của Lê An Tuyên
 
Bùi Quang Thanh

BIẾT BAO GIỜ BIỂN TRỞ LẠI NHƯ XƯA?
 
Biết bao giờ biển trở lại như xưa
Như thuở em – đắm mình trong hương biển
Những con sóng xanh và rau muống tím
Biển mặn nồng như tình Mẹ, Tình cha
Mới ngày nào thôi nào phải quá xa
Anh bảo cát quê mình tinh khôi quá
Em bảo con sóng Cửa Tùng rất lạ
Ngỡ như trời và đất đến giao hòa
Mới ngày nào ta cùng gió hát ca
Và lũ còng con cùng vui với sóng
Mà hôm nay sao bốn bề im ắng
Để mắt anh buồn đau đáu – niềm đau
Em biết lòng anh với biển .. nặng sâu
Thương oan hồn đàn cá kia chết thảm
Căm dòng nước ác độc kia – Vũng Áng
Làm nước không trong con sóng đục ngầu
Biết bao giờ ta lại được cùng nhau
Đón những đoàn thuyền cá đầy cập bến
Con Mú con ngừ còn tươi nguyên vẹn
Nắng như nồng hơn trong mắt bao người
Biết bao giờ , biết bao giờ .. anh ơi
Giờ nghe tiếng gió như lời biển khóc
Giờ mỗi sớm nhìn mặt trời đỏ rực
Ngỡ máu đại dương nhuộm đỏ chân trời…
                                     26-4-2016


Từ Kế Công
 
THƯƠNG EM QUÊ BIỂN MIỀN TRUNG

Biển còn xanh nữa không em
Sóng xô cá chết dày lên bãi bờ
Trăng làng chài mọc chơ vơ
Thuyền nằm gác mái, lưới trơ mắt buồn
Đất bầm tím ruột quê hương
Tôi nơi nắng hạn mà thương quặn lòng
Khăn em quấn tóc bềnh bồng
Trải ra cát trắng mơ mòng chân ai
Đềm từng đêm sẽ rất dài
Ngày lên nắng mới cửa ngoài liêu xiêu
Biển dài nhạt hết bóng chiều
Vắng người về bãi, tiêu điều khói mây
Biển buồn như một bàn tay
Ngón khô hy vọng cong gầy đói no
Như con cá chết dạt bờ
Nằm phơi xương trắng ơ thờ miền Trung.

 
Biển vắng. Ảnh: Bảo Phan

Hoàng Anh Minh
 
ĐẤT NƯỚC MÌNH

Đất nước mình có gì lạ không em? 
Anh tự hỏi và nhiều đêm khó ngủ. 
Lịch sử ngàn năm, bạc rừng vàng biển. 
Vì sao ta cứ mãi đi sau?
Rừng vắng cây, biển ngập bóng giặc Tàu
Chúng ta lên đồng cãi nhau về đủ thứ. 
Ngoài ngõ là cạnh tranh, hội nhập đầy sóng gió 
Ta ngồi trong nhà, bắt bẻ một bài thơ.
Nói yêu biển nhiều mà xả rác vô tư
Và khi nhớ rừng, săn thú về ăn nhậu.
Tranh luận thì lười, chửi nhau rất gấu
Lý trí bằng không, dân tuý lại dư thừa.
Vì quá buồn, cô Lam đã làm thơ. 
Khi anh Cường vui cứ viết lời hoan hỉ. 
Sao xúc cảm cũng cứ là xa xỉ. 
Và thi ca thấp thoáng áo dân phòng?
Nhưng em ơi, ta chớ có nao lòng
Phải lạc quan trên con đường thời đại
Học thôi em, từ văn minh nhân loại
Thiên hạ bước rồi, cứ áp dụng là xong.
Đừng giận anh Cường, đừng trách cô Lam
Mình cùng đồng tâm làm từng việc nhỏ. 
Pháp quyền, thị trường nắm tay dân sự.
Cứ yên tâm, đất nước sẽ hóa Rồng!

 
Phan Trung Hiếu

LÒNG BIỂN

Ta nằm lặng trong vòng tay của biển
Nghe rì rầm sóng gió cất lời ru
Nước mặn chát, vì đâu bạn hỡi
Đau khổ đại dương hay hối hận của bờ ?

Mấy bữa ốm dáng biển tiều tụy quá
Xót cá tôm vật vã trước mắt mình
Gấp nỗi đau giấu trong từng nếp sóng
Thao thức chờ tia nắng gọi bình minh

Những đứa con vẫn chưa về với Mẹ
Bãi cát dài trống trải những bàn chân
Biển nhung nhớ chiều hè chang chang nắng
Cố xanh trong cho da thịt trắng ngần

Ta lầm lỗi đứng xa bờ than khóc
Nước mắt bây giờ có ích vị gì đâu
Mặt chạm mặt mới thấy lòng xa xót
Thấy thương thêm những con sóng nát nhàu

Biển vẫn thế bao dung như lòng mẹ
Mãi ngàn năm âu yếm vỗ bờ
Xin em hãy cùng anh về với Mẹ
Làm cánh chim trời giúp biển bớt bơ vơ!
        Vũng Áng, ngày biển vắng 07/5/2016



Vớt mực nhảy ở Vũng Áng, Kỳ Anh ( chụp ngày 07/5/2016)
ẢnhBảo Phan

(Nguồn bài viết: 
http://vanhocnghethuathatinh.org.vn/vi/news/Tac-gia-Tac-pham/Chum-tho-ve-bien-Mien-Trung-1287/)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét