Bao năm rong ruổi kiếp người
Con về thăm Mẹ muôn đời kính yêu.
Đường xa băng núi, vượt đèo.
Đến nơi đã thấy quê nghèo thân quen.
Gốc đa, giếng nước còn tên:
Hồn quê hương đó linh thiêng chốn này.
Năm xưa Mẹ đã đến đây
Chở che con Mẹ những ngày gian truân.
Tổ tiên ghi dấu hào hùng,
Thờ CHA kính MẸ, hiếu trung trọn đời.
Phận con bất xứng, Mẹ ơi!
Về đây sám hối dâng lời yêu thương.
Anh em từ khắp muôn phương
Quây quần bên Mẹ vui buồn sẻ chia.
Lời kinh vọng suốt canh khuya,
Tiếng ca, tưởng tiếng ru xưa dặt dìu.
Chiều thu gió thổi hiu hiu,
Vườn quê Mẹ đứng chín chiều nhớ mong.
Sân trưa có nắng vàng hong,
Đâu đây hương lúa chín đòng nôn nao.
Tối về nằm đất ngắm sao
Suốt đêm trăn trở, tiếng nào gần hơn.
***
Rồi mai con lại lên đường
Rời xa quê Mẹ nhớ thương ngập đầy.
Món quà gói ghém trao tay
Ân tình lai láng chút này cho con:
Này đây ít nước giếng trong,
Nước đâu bằng nước từ nguồn chảy ra?
Con mang theo chốn đường xa,
Trần gian còn lắm phong ba nhọc nhằn.
Này đây nắm lá cây rừng
Phòng khi hoạn nạn, những lần ốm đau.
Hương hoa, ngọn cỏ, lá rau
Nhớ cơm đạm bạc hoa màu quê hương.
Con đi nhớ nhất lời thương
Ân cần Me dặn tỏ tường nơi đây:
"Ai về bên Mẹ chốn này
Khẩn cầu, Mẹ sẽ ra tay giúp liền".
***
Đường trần mê mải truân chuyên
Hay đâu có Mẹ dịu hiền bên con.
Mẹ là Mẹ của Quê Hương
Cây đa, giếng nước, ao vườn, khóm rau...
Cho dù có ở nơi đâu
Công ơn của Mẹ, ghi sâu đáp đền.
***
Bao giờ đến hẹn lại lên
Con về thăm Mẹ trọn niềm ước mong.
-----------
Kỷ niệm một chuyến hành hương Đức Mẹ La Vang
Phêrô Minh Sơn
THÁNG HOA 2011
bai thơ rất hay
Trả lờiXóa