Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

Vì sao sáng trong đêm và Tình quê hương - Thu Thủy Nguyễn, USA.


Kontumquehuongtoi xin giới thiệu 2 sáng tác mới của Thu Thủy Nguyễn, người con của Kontum, hiện cư ngụ tại Boston, Massachusetts, Hoa Kỳ, gởi gắm nhiều hoài niệm và tình tự của người xa quê khi mùa Giáng Sinh và năm mới 2017 đang đến gần.

VÌ SAO SÁNG TRONG ĐÊM

Không có văn bản thay thế tự động nào.

Thuở nhỏ, tôi có một người bạn thân. Cả hai đều rất thích ngắm trăng sao, tin vào những chuyện huyền thoại một cách ngây ngô, dại khờ. Những đêm thanh trăng sáng, chúng tôi thường ngồi trước hiên nhà ngước mắt nhìn lên bầu trời bao la có muôn ngàn ánh sao, chọn cho mình một vì sao rồi chờ sao băng để xin một điều ước. Ngôi nhà của bạn cao hơn những nhà xung quanh nên có thể nhìn xuống dòng sông Dakbla thơ mộng từ xa. Cảnh vật về đêm thật yên tĩnh và thanh bình. Ngồi chờ sao rơi, tôi nhìn về phía nhà đối diện, nơi có tiếng cười vọng ra, một gia đình nhỏ đang dùng bữa cơm tối đầm ấm, hạnh phúc. Một điều ước thoáng qua trong đầu tôi...

Tiếng bạn reo lên:
-Sao băng, sao băng!
Tôi vội nhắm mắt, xin một điều ước. Niềm mơ ước thật tầm thường giản dị nhưng ngày ấy sao qúa khó cho tôi. Niềm mơ ước ấy biết bao giờ thành sự thật!

Gia đình bạn chuyển vào Sài Gòn. Chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên qua thư. Mùa đông năm ấy, Thánh đường Tân hương tổ chức lễ Giáng sinh lần đầu tiên ngoài trời sau năm 1975. Câu chuyện Giáng sinh hôm ấy in sâu trong trí tôi. Ba Vua theo ánh sao sáng dẫn đường cứ đi mãi...đi mãi, ánh sao lạ đi trước, 3 Vua nhắm hướng theo sau cho đến khi ánh sao dừng trên máng cỏ, nơi 3 Vua mang lễ vật đến thờ lạy Hài nhi Giêsu.

Câu chuyện 3 Vua đã gieo trong tôi một niềm hy vọng. Những đêm trăng sáng, không có bạn hiền, tôi vẫn thích ngồi một mình ngắm sao. Tôi chọn cho mình một ngôi sao mờ bên cạnh ngôi sao sáng nhất. Ngôi sao sáng ấy như ánh sao sáng dẫn đường cho tôi như đã dẫn đường cho 3 Vua ngày xưa. Dẫu có lúc trời giông bão, mây mù che khuất không nhìn thấy tinh tú trên bầu trời. Nhưng niềm hy vọng và ánh sao vẫn sáng ngời trong tôi. Ngày ấy tôi chẳng có gì ngoài những ước mơ nhỏ bé về một ngày hạnh phúc mơ hồ, xa xôi.
Hơn nửa đời người, nhìn lại chặng đường đã đi qua, tôi và cô bạn thuở hàn vi được định cư tại một nước tự do, nơi có nhiều cơ hội để thực hiện ước mơ của mình. Chúng tôi không có thời gian để mơ mộng, ngồi ngắm trăng sao nữa, nhưng thỉnh thoảng gọi phone thăm nhau. Nghe giọng nói, tiếng cười của bạn cũng đủ vui rồi. Nhắc lại chuyện xưa, bạn tâm sự rằng đã thực hiện được những mơ ước đó, dù đã phải trải qua những thử thách nhưng bạn đã tìm được hạnh phúc như lòng ước mong.

Còn tôi, mỗi mùa Giáng sinh về lại gợi tôi nhớ câu chuyện ánh sao sáng đồng hành cùng 3 Vua, nhớ đến những đêm trăng sáng cùng bạn hiền ngồi ngắm sao và những điều ước. Dù nơi quê nhà hay nơi xứ lạ thì những vì sao vẫn lấp lánh, sáng lung linh trên bầu trời giống như nhau. Chỉ khác là những mơ ước của cô bé 12-13 tuổi ngày xưa, nay đã thành sự thật.

Đêm nay, một đêm thanh có nhiều ánh sao lấp lánh. Trời lạnh âm độ, tôi nhìn ra ngoài khung cửa sổ, lòng chợt ấm vui vì ánh sao sáng ngoài trời vẫn như cùng đồng hành và mỉm cười với tôi.

15-12-2016
T. N

_________________________________


TÌNH QUÊ HƯƠNG

Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, ngoài trời, thiên nhiên và nước

Quê hương tôi tuổi ấu thơ ngày ấy
Ngắm hoa dầu xoay tít, bay lên cao
Giọt nước xưa đuổi bắt bướm thuở nào
Dòng sông nhỏ đi vào trong kỷ niệm.

Thánh đường Tân Hương thân thương, mầu nhiệm
Tiếng chuông chiều rộn rã bước chân ta
Ngôi trường cấp II gần sát bên nhà
Rừng cây im bóng, chiều tà bóng xế

Nhớ trường Trung học, nhớ đình Lương Khế
Nhớ con đường san sát quán càfê
Ngồi cùng bạn bè dăm chuyện tỉ tê
Những chuyện buồn vui kể hoài không hết

Cuộc đời như bài thơ không đoạn kết
Cô giáo làng đến lớp, ngôi trường xưa
Quyển vở sang trang, thời cuộc đẩy đưa
Cô giáo xưa, giờ bôn ba xứ lạ.

Mùa hè năm ấy về thăm quê Mạ
Quê hương ta nay trông đã khác xa
Dòng sông kỷ niệm, chiếc cầu Dakbla
Mùa nước cạn, cát bên bồi bên lở.

Giọt nước nay là Công viên mới mở
Ngôi trường xưa bao kỷ niệm mộng mơ
Ta đứng lặng mà nghe hồn ngẩn ngơ
Hàng tràm ngày ấy, giờ không còn nữa

Phố xá đông vui, đèn đường rực rỡ
Những ngôi nhà lên mấy tầng lầu cao
Cuộc sống bình yên, thanh thản ngày nào
Sao chỉ thấy bon chen và hối hả.

KonTum quê ta, chợt nghe xa lạ
Như cô gái quê khoác áo tân thời
Ta đơn côi giữa phố xá đông người
Phố cũ thân quen giờ đã đổi mới

Nếu môt mai về thăm quê thuở ấy
Cảnh đổi thay, mong người đừng đổi thay
Thăm người thân, gặp bè bạn xum vầy
Tình quê hương, tình người còn giữ lại.

T. N
12-2-2016
_________________________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét