Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

MẸ


Mẹ xuất viện về nhà được gần tuần nay. Mẹ về đến nhà lúc 10g30 thứ sáu 13/04/2012. Bác sỹ bảo như vậy đủ thuốc rồi. Thuốc điều trị, truyền đạm.v.v. đều đã đúng liều lượng, nên chứng viêm phổi  đã ổn, còn huyết áp thì không tăng cao, ít là trong khoảng thời gian này. Vấn đề cần bây giờ là dinh dưỡng. Phải ăn uống nhiều lên và đủ chất. Bác sỹ khuyên nên về nhà nghỉ ngơi thoải mái hơn là ở bệnh viện.
Tuy vậy, trông Mẹ mệt quá. Mẹ ốm lắm, không nói được nhưng nghe hiểu hết và chỉ gật hoặc lắc đầu. Mẹ cũng không tự ngồi dậy được...
Anh chị em tập trung quây quần lo lắng. Mẹ hiền lành chấp nhận mọi sự chăm sóc, không ý kiến gì.
Tạ ơn Chúa, như vậy thì cũng còn diễm phúc! Vì Mẹ vẫn còn đó, còn lắng nghe, còn thấu hiểu đàn con...Và các con còn có dịp chăm sóc, được nhìn kỹ thân xác, vầng trán, ánh mắt của Mẹ, để đừng bao giờ lãng quên tình yêu thương chất chứa, vì đó mà người mẹ trở nên gầy yếu, hao mòn...
Lúc này thật thấm thía khi nghe bài hát MẸ của nhạc sĩ Minh Đức, qua tiếng hát Hồng Mơ, khi trầm khi bổng, lúc dồn nén lúc thì thầm thật nhỏ chỉ đủ nghe thoảng bên tai...:

Có lúc ta quên màu tóc Mẹ 
Đã một thời giãi nắng dầm mưa, 
Có lúc ta quên nhìn trán Mẹ 
Còn bao nghĩ suy dù ta lớn khôn rồi.

Có lúc ta quên nhìn mắt Mẹ 
Còn chờ ta mỏi ngóng đêm sâu 
Có lúc ta quên nhìn dáng Mẹ 
Chợt quạnh hiu ngày ta bước vào đời.

Có lúc ta quên thời gian qua 
Đường ta càng xa vòng tay mẹ ngắn lại 
Có lúc ta nghe từng nhịp đời 
Mẹ thật gần sao ta quá xa.

Có lúc ta quên nhìn áo Mẹ 
Chợt mỏng manh quang gánh chiều đông 
Hát khúc hát ai quên mình có Mẹ 
Một ngày kia lặng lẽ bên cuộc đời.

Cánh cò cõng nắng cõng mưa 
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.

Xin mời bạn cùng tôi nghe lại bài hát này, như một chia sẻ tâm sự, bạn nhé! (mời bấm nút play):

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét