Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

Nhật ký Corona Sơn Lôi số 6


Nếu một ngày nào đó, TÔI nhiễm Virus Corona…
Thưa anh chị em,
Đã có lúc tôi thử tưởng tượng và suy gẫm về mệnh đề này:
NẾU ….. một ngày nào đó, tôi nhiễm virus Corona,
THÌ …….. SAO….?
Chẳng cần giải thích nhiều khi mà hầu như mọi người đều biết: Virus Corona đã và đang gây hoang mang cho không ít vùng trên thế giới. Tính đến 6h00 ngày 24.02.2020, theo thông tin từ hệ thống giám sát bệnh truyền nhiễm Việt Nam, thế giới đã ghi nhận: Virus đã xuất hiện ở hơn 30 quốc gia trên thế giới; 78 988 người bệnh cúm Corona, trong đó: 2 470 người đã ra đi mãi mãi; số người nhiễm bệnh và nghi nhiễm vẫn đang tăng lên theo cấp số nhân, siêu tưởng.
Tại sao?
Virus chủng mới, lạ, biến đổi khác thường.
Vác-xin thì chưa kịp sản xuất.
Thuốc chữa thì chưa phát huy hết tác dụng.
Phòng ngừa là biện pháp hữu hiệu duy nhất nhưng để phòng ngừa thành công, cần xác định:
Ai là người mang virus?
Ai là người nhiễm bệnh?
Ai đã từng tiếp xúc với người bệnh cúm Corona?
Thật khó để mà trả lời chính xác những AI ? AI ? AI?, ngay cả là với các chuyên gia y tế tại tâm dịch hay là với hết thảy những ai đang làm nhiệm vụ ở vùng kiểm soát bệnh dịch tại các quốc gia.
Trung Quốc đã vỡ vụn trong cơn dịch.
Hàn Quốc đã bó tay, kêu mất kiểm soát.
Nhật Bản bắt đầu khốn đốn, nói hết thuốc chữa.
và Việt Nam…. gần như toàn thắng!
(15/16 người bệnh được xuất viện, 1 người bệnh đang được điều trị tích cực)
Thực tế, trong hoàn cảnh của cá nhân, tôi thấy: Trả lời những câu hỏi kể trên còn khó hơn cả “mò kim đáy bể”. Nhìn bề ngoài ai cũng khỏe mạnh, vui vẻ. Họ vẫn đang làm những công việc thường ngày. Họ được đo thân nhiệt thường xuyên. Đeo khẩu trang và rửa tay sát khuẩn mỗi khi có việc đi ra ngoài hay lúc trở về. Có thể nói: Hơn 11 000 người dân xã Sơn Lôi ở trong vùng cách ly đã quen với nhịp sống như vậy. Tôi cũng thế.
Virus ở đâu? – nào ai có thấy.
Người bệnh chỗ nào? – chẳng gặp bao giờ.
Từ ngày vào “tâm dịch Sơn Lôi” đến nay, tôi còn chưa cả nghe thấy tiếng ai HO TO, nói chi đến những người bệnh.
Là người chăm lo mục vụ nơi đây, tôi đi lại nhiều nơi hơn; gặp gỡ nhiều người hơn; thăm viếng những người ốm yếu, cô đơn; động viên những người được cho là “khỏe mạnh”, để họ chủ động phòng ngừa nhiễm bệnh cho bản thân, gia đình, cộng đoàn nhưng chính tôi cũng bối rối, không biết làm sao để bản thân được an toàn tuyệt đối giữa vùng “tâm dịch” này và lỡ như có nhiễm Virus thì làm thế nào… vẫn là một bài toán khó giải.
Xin cảm ơn anh chị em đã quảng đại gửi cho bà con Sơn Lôi và cho cá nhân tôi những lời động viên, khích lệ và những vật phẩm hữu ích, cần thiết trong thời gian qua. Những vật phẩm ý nghĩa ấy đã được trao đến từng mái ấm gia đình như là món quà đầy tình yêu thương, chia sẻ của anh chị em giáo dân hai họ Ngọc Bảo và Bá Cầu dành cho bà con trong xã Sơn Lôi.
Nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho anh chị em và toàn thể gia đình.
Lm. Giuse Hoàng Trọng Hữu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét