Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2022

Cúi đầu kính cẩn chào Em lần cuối: Linh mục Giuse Trần Ngọc Thanh, OP


Hình từ: hddmvn.net

CÚI ĐẦU KÍNH CẨN CHÀO EM LẦN CUỐI:
LINH MỤC GIUSE TRẦN NGỌC THANH, O.P. BƯỚC VÀO CUỘC XUẤT HÀNH CÙNG CHÚA GIÊSU CHỊU TỬ NẠN

BS Trần Như Ý Lan, Dòng Đức Bà
Đêm giao thừa Tân Sửu-Nhâm Dần 2022

WHĐ (02-02-2022) - Vào một ngày cuối năm Tân Sửu 2022, lúc đất trời chuyển mình đón Chúa Xuân, tôi bàng hoàng đọc tin trên Youtube: Một linh mục bị chém chết khi đang ngồi tòa giải tội, trước lúc dâng thánh lễ chiều thứ bảy. Nhìn gương mặt thân quen trẻ trung, hiền lành của linh mục (LM) Giuse Trần Ngọc Thanh, dòng Đa Minh, người học trò thương mến của tôi, trên trang cáo phó, tôi không tin được dù đó là sự thật. Xin phép gọi LM Ngọc Thanh bằng tiếng EM thân thương mà tôi vẫn gọi Em khi còn ở thế gian ni.

Em đã bị kẻ ác tàn độc chém vào đầu hai nhát chí mạng trong lúc đang thi hành sứ vụ linh mục cao cả, ban ơn tha thứ của Chúa cho các tội nhân. Nhìn hình ảnh máu lai láng quanh đầu Em, thân xác bất động, nước mắt tôi cứ rơi. Có lẽ trong đời, chưa bao giờ tôi lại khóc như vậy vào những ngày giao thừa, ngày của lễ hội, sum họp và niềm vui. Hình ảnh hiền lành và thông minh của em lúc đi học năm thần IV, Em luôn ngồi đầu bàn, hiện rõ trong trí tôi.

Nhiều trang mạng đưa tin nghi vấn uẩn khúc về cái chết tức tưởi của LM Giuse Ngọc Thanh. Tôi không bàn về chuyện ấy, vì việc ở ngoài tầm tay của tôi. Tôi chỉ nói lên một thoáng suy tư về cuộc ra đi lần cuối của Em, một linh mục trẻ đầy nhiệt huyết, tự nguyện xin đến phục vụ những người nghèo, những người bị gạt bên lề xã hội trên vùng đất gần biên giới Tây nguyên. Cuộc đời dâng hiến của em còn nhiều ước mơ, kế hoạch dang dở. Được biết mới là linh mục của Chúa bốn năm, lên vùng Tây nguyên, Em đã hoàn thành bản dịch bộ Phụng vụ Thánh lễ (chuẩn bị xin phép Bề Trên xuất bản) sang tiếng dân tộc để giáo dân tại đây tham dự thánh lễ sốt sắng hơn. Bằng con mắt đức tin, nhiều người nhìn cái chết đau thương của LM Giuse như thánh giá Chúa gửi đến. Thật đúng thôi. Và khi LM Ngọc Thanh đón nhận thánh giá đời mình trong sự hiệp thông với Thánh Giá Chúa Giêsu Kitô, Thánh giá của Em mang lại ơn ích phần rỗi linh hồn cho chính Em và cho tha nhân.

Nhưng, cũng trong ánh sáng Tin Mừng, tôi nhìn thấy cuộc ra đi trở về với Chúa của Em là một cuộc XUẤT HÀNH, như Tin Mừng Luca tường thuật cuộc hiển dung của Chúa Giêsu, dung nhan Ngài tỏa sáng khi cầu nguyện; Ngài đàm đạo với ngôn sứ Êlia và Môsê về cuộc xuất hành sắp hoàn thành tại Giêrusalem, tức cuộc thương khó của Ngài. Cuộc thương khó này không được nhìn như biến cố bi thảm của sự chết, nhưng được nhìn như một cuộc Xuất Hành (x. Lc 9, 28-36). Đó là cuộc Xuất Hành của người Do Thái ra khỏi đất nô lệ Ai Cập để đi về Miền Đất mà Thiên Chúa hứa ban cho Dân Ngài.[1] Chúa Giêsu đi vào cuộc thương khó, chấp nhận đau khổ và cái chết, thế nhưng đó là Ngài thực hiện cuộc Xuất Hành cho chúng ta, đưa chúng ta ra khỏi miền đất của nô lệ tội lỗi, để tiến vào Miền Đất Hứa của Sự Sống. Đây là cuộc Xuất Hành đầy niềm Tin Yêu và Hy Vọng.

Tôi tin rằng LM Giuse Trần Ngọc Thanh khi đang thi hành bí tích Hòa giải cho các giáo dân, dung nhan Em cũng tỏa sáng, vì lúc ấy Chúa Giêsu đang hiện diện trong Em để tha tội cho hối nhân. Em đã đi vào cuộc Xuất Hành cùng với Chúa Giêsu để dẫn Dân Chúa vào Miền Đất Hứa của sự sống đời đời. Xin cúi mình kính cẩn chào Em. Giờ đây Em thanh thản hát vang:

“Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp
Tôi đã chạy hết chặng đường
Tôi đã giữ vững đức tin
Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính” (2Tm 4, 7-8a)

Vâng, Em đã ra đi về Thiên đàng để lãnh triều thiên của người công chính. Em đã trở nên một động lực nên Thánh cho tôi, cô giáo hèn mọn của Em, và cho nhiều anh em, bạn hữu, giáo dân nghèo của em còn đang chiến đấu trên đường lữ thứ trần gian. Xin cùng Em và Mẹ Maria cất tiếng thưa với Chúa: FIAT! MAGNIFICAT!


[1] Giám Mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm, “Kinh Thánh 100 tuần”, Tuần 99.

Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét