Tôi chịu ơn sách vở thật nhiều, nhờ sách vở mà đời sống tôi thành ra súc tích, khác hơn cuộc đời cơm áo............Những cơn bão của đời là để chứng nghiệm sức mạnh của chiếc neo của ta............Hãy cẩn thận lưỡi, vì đó là một chỗ ướt dễ trượt............Tình bạn là một thứ tình cảm êm dịu, đủ sức tô bồi cho đời người được sung sướng và có đạo đức............Kỹ nghệ giải trí ngày nay chú trọng vào ô nhiễm của các dòng sông nhiều hơn là ô nhiễm chính nó đưa vào tư duy của con người............Nếu bạn muốn cảm thấy giàu có, hãy đếm tất cả những gì bạn có mà tiền bạc không mua được............

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHÀ CHỢT NGHE TIẾNG VE - Thơ: Lê Minh Quốc




TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHÀ CHỢT NGHE TIẾNG VE

Trời, đất, thánh, thần, ma, quỉ ạ!
Bỗng dưng ta thèm đi học quá
Khi đột ngột trên trời dòng suối chảy
Bằng tiếng ve léo nhéo đồng ca.

Dòng suối ấy làm ta nhớ lại
Thuở mười lăm nằm đọc sách trên cây
Phượng vẫn hoa và giọng ve vẫn ngọt
Bắt buộc ta cùng bè bạn chia tay.

Buổi chia xa có bao giờ gặp lại?
Qua tiếng ve ta lại nhớ. Và tìm
Gương mặt cũ lớp mười hai đâu đó
Chợt hiện về đau nhói một trái tim.

Quỉ, ma, thần, thánh, đất, trời ạ!
Bỗng dưng nhớ quá tuổi học trò
Xin đắm chìm giữa bốn bề suối chảy
Bằng tiếng ve. Nghe lại cũng...buồn xo.

                                          (Lê Minh Quốc)













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét